CÔ GIÁO QUỲNH THƯ

– Ê! Thằng kia đọc truyện gì mà say sưa dữ vậy mày? Tôi hỏi thằng Luân, thằng lớp phó tiếp thu kiến thức ngồi thuộc bàn cùng với tôi.

Bạn đang xem: Cô giáo quỳnh thư

– Ê mày… chớ la khủng nha… làm cho tao nghiên cứu! Tân nói khẽ.

Luân trả lời tôi mà cặp đôi mắt hắn vẫn chăm chú vào cuốn tập học sinh. Tôi tưởng chừng hắn vẫn đọc hắn đang học bài xích hay gì vì vậy cũng không thèm đá rượu cồn gì tới hắn. Giờ đồng hồ ra đùa mà sao bây giờ tôi chán quá, phải không thèm ra bên ngoài chơi như thường lệ. Tôi mở cặp táp mang cuốn truyện của người sáng tác Nguyễn Nhật Ánh ra tính là phát âm tiếp chương 2 của cuốn “Trại Hoa Vàng” trong những số ấy có nhân vật chuẩn làm tôi tương đối mắc cười cợt trong chương một. Bất chợt tôi xem xét nghe thấy giờ thở của thằng Luân hình như khác thường, mẫu thở của nó như một kẻ đang bệnh nặng, thở hơi nhanh mà còn có vẻ như tức giận vậy.

– Ê mày… Đ. Má. Sao thở kỳ cục vậy? bệnh dịch hả cu? Tôi hỏi nó.

– Đâu tất cả mày!

*

– Sao tao nghe mày thở kỳ cục vậy? – Tôi hỏi tiếp…

– Tao thở sao kệ tao… yên ổn nha mậy… thằng bác sĩ con! ba mày làm bác bỏ sĩ chứ đâu riêng gì mày nhưng mà sao tài lanh vậy?

– Ê… Đ. Má. Đụng chạm nghề nghiệp và công việc nha mày… thì bố tao làm bác bỏ sĩ nhưng… nhưng rất nhiều tao cũng học hỏi được chút chút chứ bộ! muốn tao chích cho một phát không mày thằng mắc dịch?

– Hahaha… thôi cho tao xin đi… mày kiếm tìm mấy nhỏ nhỏ… ờ nhỏ Linh đó… con chằng tinh lớp mình nhưng chích… giỏi… đi tìm nó chích đi… Đ. Mẹ… tao thấy bé Linh chằng nó kết ngươi lắm kia nha Lâm.

– Đ. Mẹ… thì thầm hổng chửi thề nha thằng chó!

– Đ. Má… sao mi kêu tao hông chửi thề mà mày chửi hoài vậy thằng khốn nạn?

Tôi cùng với hắn là thế. Học phổ biến nhau từ bỏ thuở lớp 1 tính đến lớp 9 trên trường càng nhiều Phước Bình (1) cho nên hai đứa shop chúng tôi rất thân nhau cho nên chửi nhau tối ngày, ấy vậy nhưng mà tình các bạn vẫn thắm thiết… chạm chán nhau là chửi đụ má, đụ mẹ… thật là không may cho những ai đã sanh ra chúng tôi… cứ tối ngày bị 2 thằng khốn nạn shop chúng tôi mang ra mà đụ má đụ mẹ… Nhưng có lẽ rằng với nó là thế, chứ đối với bao nhiêu fan khác tôi cũng “khá” lịch sự, không nhiều văng tục so với tụi khác, mang đến nên đồng đội phải nói đứa nào thì cũng thích tôi… trái lại tôi say đắm nó ko thì tôi không biết… có điều tôi biết tôi thích gia sư Quỳnh Thư dạy môn Sinh thiết bị của tôi.

– Ê mày… hiểu gì mang lại đọc với… chán bỏ bà bầu thằng cu ơi!

Nói hoàn thành tôi nhanh tay lag cuốn tập nó đã đọc và xuất hiện xem, trong những khi nó la oái oái:

– Đ. Má… trả đến tao… đang hay mờ!

*

– Khoan… thằng lồn… khiến cho tao coi tí coi!

Mở ra trang hắn đã đọc nửa chừng tôi cấp đọc bự “Chị cách lại gần giường & dang rộng 2 chân ra bảo tôi đứng thân 2 chân chị, chị ráng lấy dương vật đút vào âm đạo, thời điểm đó tôi nhịp vơi vài cái thì cậu nhỏ đã chạy tọt vào & mệnh chung hẳn trong âm đạo. Tôi vẫn nhịp thường xuyên với nắm đứng này thì chị bảo hoàn thành lại, chị ôm chặt lấy tôi & bảo tôi ngồi xuống giường. Tôi ngoan ngoãn nghe theo, chị lại bảo tôi chống hai tay xuống chóng & sau đó chị vòng hai chân của chị ấy ra sau lưng tôi kẹp chặt lại khiến cho dương đồ gia dụng tôi lọt cứng vào vào âm đạo. Tiếp nối chị gác cặp chân hạn hẹp thả của chính bản thân mình lên 2 vai tôi, cơ quan sinh dục nữ của chị 1 đợt tiếp nhữa cong vút lên, lần này dương vật tôi bị kẹp chặt trong âm đạo hơn nữa vì 2 chân chị quấn lấy cổ tôi, chị bảo tôi siết chặt chị vào lòng để sinh dục nam tiến sâu vào cửa mình hơn…”

– Đ. Má… thằng này phát âm truyện dâm hả mày?

– Đ. Mẹ… trả đến tao… tao sẽ đọc… đã phê thừa đi mi ơi.

– Truyện gì phía trên thằng kia?

– Truyện cô giáo…

– cô giáo gì nhưng mà có… dương vật… âm đạo trong các số đó mày?

– Thì… thầy giáo Thảo…

– loại tựa nghe giỏi nha mày… nơi đâu ra đây? đường nét chữ này của đứa nào… tao thấy quen thuộc à nha! Chữ con gái đó nha!

– Thằng lồn nhiều chuyện… chữ ai mang kệ… bao gồm đọc là khoái rồi… Đ. Má… trả đến tao đọc tiếp coi… tao… đang…

– Sao… đang nứng hả thằng lồn? Đ. Mẹ… mới 14 – 15 tuổi nhưng mà bày đặt nứng cặc ngày tiết nha thằng kia… Ê… cho tao mượn về nhà hiểu nha – Tôi xuống nước nhỏ.

– Đ. Mẹ… sao thì thầm dâm còn đòi mượn về nhà phát âm là sao? Đ. Má… đừng nói mày cũng… nứng cặc máu như tao nha.

Xem thêm: Cách Làm Thịt Ba Chỉ Xông Khói Kiểu Mỹ "Ngon Ngất Ngây" Ngay Tại Nhà

– Hề hề… tao cũng muốn… làm học trò của cô giáo Thảo thôi mà… đến mượn nha chúng ta hiền!

– Hiền… hiền con cặc… Đ. Má trả cho tao… lát rồi tính.

– Được rồi… Nè mày!

– Ê… Luân… chữ con nhỏ nào viết vậy? Sao tao thấy quen thuộc quen đó mày?

– Thì… tao mượn của con nhỏ dại Linh chứ ai! Tao đâu tất cả biết nó dâm bà cố! Hôm bữa dịp tới công ty nó học nhóm, tao thấy cuốn này trong học tập bàn nó… tao mượn về xem. Nó đâu có cho… tuy nhiên tao nằn nì lắm nó bắt đầu chịu cho… tại tao nói… nó mà không cho hả tao không dạy dỗ kèm nó học Toán nữa. Con quỷ cái đó nó hại teo chim… cho nên vì vậy tao mới lấy được về đó. Đ. Má… phát âm truyện này tao thấy trung tâm hồn rộn rực quá… tao ước có một em đến tao làm cho thí nghiệm.

– Hì hì… Đ. Má… đàn bà người ta… nhưng mày nói có tác dụng thí nghiệm… cứ như là thí nghiệm nhỏ chuột ko bằng. Xem sét xong… nó bao gồm bầu cơ hội đó mi nghỉ học, ở trong nhà mò cua, bắt óc nuôi nó nha con… Con… cặc!

– Thì tao nói tao mong thôi chứ… đâu phải muốn là được đâu mày… Tao đâu chỉ như mày… vừa đẹp trai, mập con, học tập giỏi, ba làm bác sĩ… má làm loài sĩ… ụa lộn… ý tao nói… nha sĩ… đàn bà lớp mình đứa nào nhưng mà không mê mày.

– Hề hề… cứ hệt như mày đang mang đến tao lên mây xanh tốt sao mà lại nâng tao cao quá vậy mậy? Tôi thích chí với đánh giá của thằng Luân. Mà cũng đúng… tôi trong năm này 15 tuổi rồi, xứng đáng lẽ là học lớp 10, nhưng vì học trễ 1 năm cho bắt buộc tôi vào lớp 1 trễ rộng so với bình thường. Cùng với lại, chắc rằng tôi như là ba, buộc phải thân hình 15 của tôi hoàn toàn có thể thấy cứ như 1 gã giới trẻ đã trưởng thành. Cơ hội nãy hiểu mới gồm một đoạn trong cuốn “Cô Giáo Thảo” của con Linh cơ mà lòng tôi cũng rạo rực không ít, thằng bé xíu của tôi tương đối cưng cứng… cảm giác sao nó ngộ ngộ khó tả…

– Ê… giỏi mày dớt bé Linh đi… rồi đè nó xong… kể cảm xúc cho bằng hữu nghe coi mày! – Thằng khốn Luân nó giảm dòng suy xét của tôi.

– Giỡn mày! Tao đâu bao gồm thích nó… nó đâu có đẹp bằng con Ái lớp mình. – Tôi nói.

– Thì mày coi như chơi qua đường thôi… ai biểu mày… yêu thương thiệt đâu cơ mà lo… Vợi lại tao nghĩ nhỏ Linh nó thoải mái và dễ chịu hơn do chắc nó cũng có kinh nghiệm bởi vì đã hiểu mấy cái một số loại truyện như “Cô Giáo Thảo” nè. Tao biết vững chắc nó cũng… đêm đêm nứng lồn chứ không đùa à mày… đọc mấy dòng truyện này mà… con gì chịu đựng nổi! Dớt nó mang lại tao! Tao biết nó đang nứng lồn lắm rồi, mày nhưng mà không dớt nó… chắn chắn nó đang nứng lồn, bể chim ra mà bị tiêu diệt đó Lâm ạ! mày coi như cứu giúp nó đi nha!

Suy nghĩ lời thằng Luân nói cũng tương đối có lý… mẫu giọng nó nói với tôi hiện nay thì cứ giống hệt như nó sẽ coi tôi như một vị phật sống mà phải… ra tay nghĩa hiệp cứu… cứu con nứng lồn Linh.

– Ừ… Thôi được rồi… bé Linh nó ko đẹp cơ mà cũng khá… không phải tồi lắm đâu. Tao sẽ nghiên cứu vụ đó sau. Hiện thời mày đến tao mượn cuốn này cuối tiếng nha.

– Được rồi. Mà lại trả đến tao, tao coi sắp kết thúc rồi tao đến mày mượn tới mai về nghiên cứu! Nhớ chớ để con Linh nó thấy nha… tao gồm hứa không cho ai biết… nhưng mà Đ. Mẹ… do tình các bạn vô bờ bến, bởi vì tình… Đ. Mẹ… đéo tất cả tình gì nữa hết, mi chỉ biết đừng nhằm nó thấy là được rồi! Đưa đây…

Tôi trả đến thằng Luân cuốn “Cô Giáo Thảo” để cho nó tiếp tục làm học trò của thầy giáo Thảo, còn tôi… tôi đi ra bên ngoài chơi… do tôi biết… không thầy giáo nào trên đời lại bởi cô giáo Quỳnh Thư của tớ cả.

Giữ lời hứa, cuối ngày hôm kia thằng Luân mang đến tôi mượn cuốn “Cô Giáo Thảo” về nghiên cứu.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *