Kể Chuyện Cho Bé Đi Ngủ


*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*


Phần 1:

Ngày xửa ngày xưa, có một nhỏ Rùa và một nhỏ Thỏ sống trong một vùng rừng núi xinh đẹp và yên tĩnh. Ngày ngày chúng vui chơi với nhau như nhị người bạn thân. Một hôm, Thỏ cùng Rùa ôm đồm nhau xem ai nhanh hơn. Rồi chúng quyết định xử lý việc tranh cãi bằng một cuộc thi chạy đua. Thỏ và Rùa chấp nhận lộ trình và bắt đầu cuộc đua. Thỏ phát xuất nhanh như tên phun và chạy thục mạng vô cùng nhanh, thấy lúc rằng mình đã khá xa Rùa, Thỏ nghĩ đề xuất nghỉ cho đỡ mệt dưới một bóng cây xum xuê lá bên vệ đường. Vị quá sáng sủa vào năng lực giành chiến thắng của mình, Thỏ ngồi dưới bóng mát và hối hả ngủ thiếp đi. Rùa chạy mãi rồi cũng mang lại nơi, thấy Thỏ đã ngủ yên giấc Rùa từ từ vượt qua Thỏ với về đích trước Thỏ. Lúc Thỏ thức dậy thì rùa đã đi đến đích cùng trở thành người chiến thắng. Từ bây giờ Thỏ biết mình đã thua cuộc vì quá sáng sủa vào khả năng của mình, còn Rùa chiến thắng vì kiên trì bám đuổi mục tiêu và làm việc hết mức độ trong kỹ năng của mình, cộng với một chút suôn sẻ và giành chiến thắng.

Bạn đang xem: Kể chuyện cho bé đi ngủ

Ý nghĩa mẩu chuyện phần 1: truyện giáo dục và đào tạo đức tính kiên trì, siêng năng, nhẫn nại. Những người dân nhanh nhẹn tuy vậy cẩu thả trong suy nghĩ cuối cùng cũng trở nên bị đánh bại bởi bạn kiên nhẫn, siêng năng dù họ chậm chạp hơn hết sức nhiều.

Phần 2:

Thỏ vô cùng bế tắc vì để thảm bại Rùa, nó nhận biết rằng nó thua cũng chính vì quá tự tin, thiếu cẩn trọng và thiếu thốn kỷ luật. Trường hợp nó không xem rất nhiều thứ quá dễ dàng và dĩ nhiên thắng thì rùa quan trọng có thời cơ hạ được nó. Vày thế, Thỏ quyết định thách thức Rùa bởi một cuộc đua mới. Rùa đồng ý. Lần này, Thỏ chạy với vớ cả công sức của nó cùng chạy một mạch về đích. Nó quăng quật xa Rùa đến mấy dặm đường.



Đeo chuông đến mèo

277

Trong một siêu thị bách hóa nọ có khá nhiều chuột. Hằng ngày, bọn chúng phá phách và có tác dụng hư hỏng tương đối nhiều hàng hóa. Bởi vì vậy, nhà tiệm đã đưa ra quyết định mua một bé mèo nhằm dẹp yên bè đảng chuột này. Đàn loài chuột rất lo ngại về điều ấy và tìm giải pháp tự cứu giúp lấy mình.

Một bé chuột vực lên và nói: “Tôi có kế hoạch này, nếu bọn họ đeo một chiếc chuông vào cổ của nhỏ mèo thì phần lớn cử hễ của nó, chúng ta đều biết được”. Đây cũng là một ý kiến hay, thế nhưng vấn đề được đề ra là ai sẽ làm điều đó. Với khi câu hỏi này được nêu lên, không người nào đáp lại.



Mùa đông đã đi đến rồi trời rét mướt buốt, Thỏ con không có gì để ăn cả. Thỏ bé mặc áo vào rồi ra phía bên ngoài kiếm thức ăn. Nó đi mãi đi mãi sau cùng cũng tìm được hai củ cải trắng. Thỏ nhỏ reo lên:

– Ôi, ở đây có nhị củ cải white liền, bản thân thật là may mắn!

Thỏ con đói bụng, muốn ăn lắm rồi. Tuy thế Thỏ lại nghĩ:

– Ừm… trời lạnh vắt này, kiên cố Dê nhỏ cũng không tồn tại cái gì để ăn đâu. Mình đề nghị mang mang lại Dê nhỏ một củ bắt đầu được.

Thế là Thỏ con đi sang nhà của bạn Dê nhưng lại Dê con không tồn tại nhà buộc phải Thỏ để củ cải lên bàn rồi đi về.

Tình cờ, Dê con đi chơi cũng tìm được một củ cải trắng nhưng lại nó chỉ ăn uống trước một nửa.

Về mang lại nhà, lại thấy gồm một củ cải trắng ngơi nghỉ trên bàn Dê thèm ăn uống lắm, tuy vậy lại nghĩ:

– Ôi trời lạnh nạm này vững chắc Hươu con không tồn tại cái gì để ăn uống rồi, mình bắt buộc mang cho Hươu con new được.

Dê nhỏ đến công ty Hươu tuy thế Hươu lại đi vắng, Dê nhỏ bèn đặt củ cải ở trên bàn rồi về.

Khi Hươu về nhà, thấy củ cải sinh hoạt trên bàn, Hươu ngạc nhiên lắm.

– Ồ, củ cải trắng ở đâu mà ngon vậy nhỉ. Xuỵt… ham mê quá. Nhưng chắc chắn trời lạnh nắm này, Thỏ nhỏ cũng không tồn tại gì ăn đâu. Mình nên mang sang đến Thỏ mới được.

Khi Hươu cho thì Thỏ con đang ngủ hết sức say. Khi tỉnh dậy Thỏ lại thấy bên trên bàn mình mở ra một củ cải trắng.Thỏ vui lắm nó chạy đi gọi những bạn:

– chúng ta Hươu ơi, chúng ta Dê ơi hãy đến nhà tôi, chúng ta cùng ăn uống củ cải trắng thơm ngon này.

Thế là cuối cùng, củ cải white ấy được share cho cả tía người bạn tốt bụng của bọn chúng ta. Chúng ta thấy đấy tấm lòng thơm thảo, chuẩn bị sẻ phân chia của chúng ta ấy thật là đáng học tập bắt buộc không nào?



Dê đen và Dê trắng cùng sống vào một quần thể rừng. Sản phẩm ngày, cả nhị thường mang đến uống nước cùng tìm cái ăn ở trong khu rừng rậm quen thuộc.

Một hôm, Dê trắng đi kiếm cái ăn uống và uống nước suối như đều khi. Dê sẽ mải mê ngặm cỏ, bất chợt một con Sói nơi đâu nhảy xổ ra. Sói quát mắng hỏi:

- Dê kia! ngươi đi đâu?

Dê trắng sợ hãi rúm cả người, lắp bắp:

– Dạ, dạ, tôi đi tìm… tìm cỏ non và…và uống nước suối ạ!

Sói lại quát tháo hỏi:

– Mi có gì ở chân?

– Dạ, dạ, chân của tôi tất cả móng ạ…ạ!

– bên trên đầu mi bao gồm gì?

– Dạ, dạ, trên đầu tôi tất cả đôi sừng bắt đầu nhú…

Sói càng quát to hơn:

– Trái tim mi gắng nào?

– Ôi, ôi, trái…trái tim tôi đã run sợ…sợ…

– Hahaha…

Sói cười vang rồi ăn uống thịt chú Dê white tội nghiệp

Dê black cũng đi tới khu rừng rậm để ăn uống cỏ non với uống nước suối. Đang tha thẩn ngặm cỏ, đột Sói xuất hiện, nó quát tháo hỏi:

– Dê kia, mi đi đâu?

Dê đen nhìn bé Sói từ trên đầu tới chân rồi ngước cổ trả lời:

– Ta đi kiếm kẻ nào phù hợp gây sự đây!

Sói bị bất ngờ, nó hỏi tiếp:

– chũm dưới chân mi gồm gì?

– Chân thép của ta có móng bởi đồng.

– Thế…thế…trên đầu mi gồm gì?

– trên đầu của ta gồm đôi sừng bằng kim cương!

Sói sợ hãi lắm rồi, nhưng mà vẫn ráng hỏi:

– Mi…mi…trái tim mi cụ nào?

Dê black dõng dạc trả lời:

– Trái tim thép của ta bảo ta rằng: hãy cắn đôi sừng kim cương cứng vào đầu Sói. Nào, Sói hãy lại đây.

Ôi trời, hại quá, nhỏ Sói cha chân tư cẳng chạy trở thành vào rừng, trường đoản cú đó không có ai trông thấy nó lởn vởn ở khu rừng rậm đó nữa.


Một chú nhỏ xíu chăn chiên cho chủ thả cừu gần một vùng đồi núi rậm bí quyết làng không xa lắm. Chăn rán được không nhiều lâu, chú cảm thấy công việc chăn chiên thực là nhàm chán. Toàn bộ mọi bài toán chú rất có thể làm nhằm giải khuây là thủ thỉ với bé chó hoặc thổi cái sáo chăn cừu của mình.

Một hôm, trong những khi đang ngắm nhìn bọn cừu và cánh rừng im tĩnh chú bé bỏng chợt nhớ tới lời công ty của chú từng dặn rằng khi sói tiến công cừu thì cần kêu cứu vớt để dân buôn bản nghe thấy cùng đánh xua đuổi nó đi.

Thế là chú nghĩ ra một trò chơi mang lại đỡ buồn. Tuy vậy chẳng thấy bé sói nào, chú cứ chạy về làng với la to:

– Sói ! Sói !

Đúng như chú nghĩ, dân làng mạc nghe thấy giờ kêu vứt cả bài toán làm và tức tốc chạy ra cánh đồng. Nhưng lúc tới nơi, họ chẳng thấy sói đâu, chỉ thấy chú nhỏ nhắn ôm bụng cười cợt ngặt nghẽo bởi vì đã lừa được họ.

Ít bữa sau chú bé bỏng chăn cừu lần tiếp nữa lại la lên:

– “Sói ! Sói !”.

Và một đợt nữa dân buôn bản lại chạy ra góp chú. Nhưng lại họ lại chẳng thấy nhỏ sói nào, chỉ thấy chú bé xíu chăn cừu đậm chất cá tính ôm bụng cười khoái chí.

Thế rồi vào 1 trong các buổi chiều nọ, khi mặt trời lặn xuống sau cánh rừng và bóng tối bước đầu phủ đầy lên cánh đồng, một con sói thực sự xuất hiện. Nó nấp sau cái cây rình bắt những con cừu to non. đột nhiên sói phóng vút ra chộp rước một chú rán tội nghiệp. Thấy sói cả đàn cừu lo lắng chạy toán loạn, chú bé xíu chăn rán cũng hoảng sợ vô cùng.

Quá hoảng sợ, chú bé chăn chiên vội chạy về làng và la to:

– “Sói ! Sói !”.

Nhưng mặc dù dân làng gồm nghe tiếng chú kêu, không người nào chạy ra để giúp đỡ chú như các lần trước cả. Vì mọi người nghĩ chú lại bày trò giả dối như trước.

Thế là sói thỏa sức bắt mồi, giết mổ chết không hề ít cừu của chú ý bé. Sau khi đã chén no nê, nó mất tích vào rừng rậm. Chú bé khổ cực ngồi thân đồng cỏ, lòng đầy hối hận hận về hành động nói dối của bản thân mình và kết quả của trò đùa dại dột gây ra.


Ngày xửa ngày xưa, xưa lắm rồi khi mà lại muôn thú, cây cỏ, con bạn còn truyện trò được cùng với nhau. Trên đồng cỏ rậm ven vùng làng gồm một chủng loại cây call là cây đa. Đó là một trong những thứ cây to, khỏe, lá của nó rậm rạp đến nỗi không một tia nắng nóng nào rất có thể lọt qua được. Vào những ngày trời nóng ran người ta hay nghỉ chân một lát và chat chit hàn huyên thuộc cây dưới bóng mát mát rượi. Phần đa người ai cũng biết rằng cây đa rất uyên thâm vì cây đã tất cả tuổi, đã có lần trải.

Một hôm, có một cậu bé xíu chăn rán ngồi nghỉ đuối dưới nơi bắt đầu cây sau đó 1 ngày lâu năm phơi mình dưới nắng cậu nhỏ bé thấy người stress và lạnh bức. Một làn gió mơn man thổi thoa nhẹ lên tấm thân mỏi mệt của chú bé. Cậu bé ban đầu thấy bi tráng ngủ. Vừa để mình xuống cậu bé bỏng bỗng ngước ánh mắt lên số đông cành cây. Bấy giờ đồng hồ cậu bé nhỏ bỗng thấy mình thật kiêu hãnh, cậu vẫn thường tốt khoe với đa số người rằng cậu tài năng chăn rán và bọn cừu của cậu nhờ vào vậy mà lớn rất nhanh. Lúc cậu bé bỏng phát hiển thị cây nhiều chỉ bao hàm chùm quả hết sức nhỏ, nó bước đầu thấy ngạc nhiên. Cậu ban đầu chế giễu: hư, một chiếc cây lớn khỏe cụ này mà làm thế nào chỉ gồm có bông hoa những chùm quả bé xíu tí tẹo núm kia, mọi tín đồ vẫn bảo là cái cây này thông thái lắm kia mà lại nhưng làm thế nào nó hoàn toàn có thể thông thái khi nhưng mà quả của nó chỉ toàn bé xíu như vậy. Tất nhiên là cây nhiều nghe hết đều lời của cậu bé bỏng nhưng cây vẫn lạng lẽ và cành lá chỉ khẽ rung rinh đủ để cho gió đựng lên khúc hát ru êm dịu. Cậu bé bắt đầu ngủ, cậu ngáy o o…. Cốc.Quả đa nhỏ rụng ở vị trí chính giữa trán của cậu bé, nó bừng tỉnh nhưng càu nhàu: “Gừm… người ta vừa new chợp mắt được có một tí”, rồi nó nhặt quả đa lên chưa hết chưa chắc chắn định làm những gì với quả đa này tự nhiên cậu bé bỏng nghe thấy bao gồm tiếng cười cợt khúc khích, cậu nghe thấy cây hỏi:– bao gồm đau ko ?.– Không nhưng lại mà làm fan ta mất cả giấc ngủ .– Đó là bài học kinh nghiệm cho cậu bé to đầu đấy. Cậu chẳng vừa nhạo tôi là chỉ sinh ra toàn hầu như quả nhỏ xíu là gì.– Tôi nhạo đấy nguyên nhân người đời lại bảo chưng là uyên bác được nhỉ? Phá giấc mộng trưa của bạn khác! nắm cũng là lý tưởng chắc!.Cây cười với nói: này này anh bạn anh hãy nghe đây những chiếc lá của tôi mang đến cậu trơn mát nhằm cậu lấy nơi nghỉ ngơi. Ừ thì cứ chỉ ra rằng quả của mình nó nhỏ nhắn đi chăng nữa nhưng chẳng lẽ cậu không thấy rằng tạo hóa vận động rất hoàn chỉnh đó sao. Cậu thử tưởng tượng xem, nếu quả của mình to như trái dừa thì điều gì sẽ xảy ra khi nó rơi vào đầu cậu.Cậu bé xíu im thin thít: ừ nhở. Cậu không hề nghĩ đến điều này bao giờ cả.Cây lại dìu dịu tiếp lời: – những người khiêm tốn có thể học hỏi rất nhiều điều từ các việc quan sát hồ hết vật bao phủ đấy cậu nhỏ xíu ạ.– Vâng chưng đa chưng cứ nói tiếp đi.– Cậu hãy bắt đầu làm bạn với phần nhiều gì sống quanh cậu. Họ tất cả đều yêu cầu tới nhau. Cậu cứ nhìn bè cánh ong kia cơ mà xem. Nhờ gồm ong cơ mà hoa của tôi mới có thể trở thành quả. Cụ còn bầy đàn chim tê thì sao. Chúng làm tổ ngay thân tán lá của tớ đây này. Những con chim cha mẹ kia phải thao tác làm việc vất vả cả ngày để bắt sâu nuôi con và cậu tất cả biết bài toán làm kia có ý nghĩa sâu sắc gì với tôi không?.– Không, có ý nghĩa gì vậy hả bác?.– Sâu nạp năng lượng lá thiết yếu vậy chủng loại chim kia đó là những người các bạn của tôi. Chúng còn hỗ trợ cả cậu nữa đấy, cũng chính vì cừu của cậu gồm đủ lá và cỏ để nạp năng lượng là bởi chim chóc đã hủy diệt hết những loài côn trùng nhỏ và sâu bọ. Và không hết đâu cậu nhỏ nhắn ạ!.– còn điều gì khác thế nữa hả bác đa.– Cậu hãy chú ý xuống chân mình nhưng mà xem, những chiếc lá rụng tạo nên thành lớp thảm mục, những con sâu đào đất ngoi lên để ăn uống lá, chúng đào đất thành đa số lỗ nhỏ, nhờ kia không khí hoàn toàn có thể vào được vào đất. Tất cả không khí vào đất bắt buộc bộ rễ của tôi new khỏe nỗ lực nào đấy. Rễ khỏe nên tôi cũng khỏe khoắn hơn. Như thế nào thế hiện thời cậu trẻ đang hiểu chưa?.– cháu hiểu rồi thưa bác. Bác bỏ tha lỗi cho con cháu nhé do đã cười nhạo bác bỏ bác đa ạ.– không sao bây chừ cháu hãy ra dắt rán về đi.


Trên trời bao gồm một đám mây xinh đẹp, khi thì cô mặc áo trắng như bong, lúc thì cô khoác áo xanh biếc, thời gian thì cô lại thay đổi áo màu hồng tươi. Cô Mây cứ xuyên suốt ngày nhởn dơ dáy bay lượn, cơ hội lướt bên trên đỉnh núi, ngọn đồi, thời điểm bay trên biển khơi cả mênh mông, dịp vờn đồng quê chén ngát. Nhưng bay mãi một mình cũng bi tráng vì chẳng tất cả ai đùa với cô. Chưng Mặt trời bận tỏa tia nắng cho fan phơi thóc. Cô mặt trăng bận rãi ánh vàng cho các em bé vui chơi. May ráng cô chạm mặt Chị Gió. Cô gọi:– Chị Gió ơi?

Chị Gió đáp:

– Chị đang bận rủ các bạn mây các nơi về làm cho mưa đây. Em có muốn làm mưa không?

– làm cho mưa để gia công gì hả chị?

– có tác dụng mưa nhằm cho cây cối tốt tươi, đến lúa khổng lồ bông, đến khoai khổng lồ củ.

– nỗ lực làm mưa bao gồm dễ ko chị Gió?

– làm cho mưa cũng dễ dàng thôi mà lại mà yêu cầu mệt, yêu cầu nhịn khoác áo đẹp, đề nghị chịu rét rồi chảy thành mưa, rơi xuống ruộng đồng.

– cố không được gia công mây nữa ư?

– Không, dẫu vậy lại được gia công nước chảy. Nước chảy hữu ích cho người. Cố gắng em có thích có tác dụng nước tan không?

Mây gật đầu:

– Chị mang đến em đi làm nước tan với. Nhởn nhơ bay lượn một mình mãi em cũng ngán lắm. Em ước ao làm việc có lợi cho con bạn cơ.

Chị Gió thổi mạnh, đưa mây đi hết sức nhanh.

Càng đi, càng cất cánh sà xuống thấp, mây những nơi cùng kéo về đông nghịt, màu sắc áo xám làm buổi tối cả một vùng trời. Ai nấy gần như nhanh nhẹn, nhanh nhảu kéo nhau sà xuống thấp. Bỗng nhiên cô bắt gặp một đoàn trẻ nhỏ nhắn đang đùa trong vườn cửa hoa, bọn trẻ dancing nhót tung tăng ngẩn mặt thăng thiên mà hát:

Cầu trời mưa xuống

Lấy nước tôi uống

Lấy ruộng tôi cày

Lấy bát cơm đầy

Lấy rơm đun bếp.

Cây, lá, cỏ, hoa thấy mây xám cất cánh ngang cũng ngẩng đầu lên rì rào nói:

Mưa rơi xuống đây

Cho giỏi cỏ cây

Cho tươi hoa lá

Nhớ ao ước mưa quá

Mưa ơi! Mưa ơi!

Vừa thời gian đó cơn giá buốt ùa đến. Đám mây xám rùng mình tan thành hồ hết giọt nước thi nhau tưới xuống đất rào rào. Đoàn trẻ em dắt nhau chạy trốn dưới mái hiên. Cỏ, cây, hoa, lá tươi tỉnh giấc mỉm cười đón mừng đông đảo giọt nước trong thế đáng yêu.

Thế là cô Mây bên trên trời cao đã hóa thành làn nước chảy tràn lan ao hồ, đồng ruộng, sông ngòi. Vài hôm nữa chưng Mặt trời chiếu xuống nước bốc thành hơi. Chị Gió lại chuyển nước lên thay đổi Mây.


Ngày xưa bao gồm một cậu bé có loại mũi khôn cùng dài,vì nạm mọi tín đồ gọi cậu là: “Bé Mũi dài”

Một buổi sáng đẹp trời, giờ gió vi vu thổi, giờ đồng hồ chim họa ngươi hót véo von. Nhỏ nhắn Mũi dài nhận thấy vườn hoa cùng với muôn vàn nhành hoa đua dung nhan khác nhau: hoa hướng dương quà rực, hoa hồng, hoa cẩm chướng đỏ tươi.

Chú nhỏ xíu nhìn thấy một cây hãng apple sai trĩu quả,những quả táo bị cắn dở chín đỏ, thơm nức. Chú cuống quýt leo lên cây nhằm hái nhưng… chú ko trèo lên được vì chưng vướng cần cái mũi lâu năm của mình. Bực vượt chú nói: “Ước gì chiếc mũi của tôi trở thành mất, tôi chẳng đề xuất cái mũi, tôi chỉ việc cái miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời, cũng chẳng cần có tai làm cái gi cả”.

Lúc kia chú Ong, cô Họa mày đứng sát đó, thấy vậy đều ngạc nhiên nói:

– nguyên nhân bạn không nên mũi? Đối với tôi mũi hết sức cần, có mũi tôi mới rất có thể thở được, ngửi và rành mạch được các mùi thơm không giống nhau của những loài hoa.

Lúc kia chim Họa Mi cất cánh đến nơi Mũi lâu năm nói:

– nếu bạn không tồn tại tai thì làm thế nào nghe được giờ đồng hồ hót của mình và những âm nhạc kỳ diệu xung quanh.

Các cô hoa cũng rung rinh nói:

– trường hợp bạn không tồn tại mắt các bạn có bắt gặp những màu hoa tỏa nắng rực rỡ của chúng tôi không?

Bé Mũi dài nghe chấm dứt hốt hoảng thấy mình luôn luôn phải có chúng được. Từ kia cậu luôn luôn giữ gìn lau chùi và vệ sinh cơ thể, giữ lại gìn đôi mắt, chiếc mũi… không bao giờ có ý định bỏ chúng đi nữa.


Có một chú chim nhỏ được phụ huynh cưng chiều cần rất lười biếng. Hàng ngày, không tính việc ăn uống chơi với ngủ, chú chẳng làm cái gi cả. Một hôm các bạn chim rủ rê:

– Chim nhỏ tuổi ơi, hãy học bay cùng cùng với tụi mình đi.

– Học bay làm gì? Tớ có cha mẹ chăm sóc, bảo vệ rồi yêu cầu không đề xuất học nữa đâu.

Nói rồi chim nhỏ dại bỏ đi nơi khác, mang bánh trái ra ăn. Chúng ta chim chỉ biết từ chối rồi kéo nhau tới trường bay. Chim nhỏ vừa thưởng thức đồ ăn uống vừa lầm bầm:

– mình không ngốc khi có đồ ăn ngon mà không ăn, lại đến lớp những thiết bị vô bổ.

Một mon qua đi, các bạn chim các đã biết bay. Bọn chúng rủ nhau mang đến thăm chim nhỏ và kinh ngạc khi thấy nó rất bự ú. Chim bé dại thì chẳng thân thiết gì đến chúng ta mà quay sườn lưng lại tiếp tục ngủ.

Thấy vậy, các bạn chim lần lượt cất cánh đi. Dịp đó, một nhỏ rắn núp vào tán cây hiện nay ra, thè mẫu lưỡi khiếp ghiếc và trườn từ từ mang đến chỗ chim nhỏ đang nằm.

Xem thêm: Đặc Sản Nem Chua Thanh Hóa Ngon Tại Hà Nội ? Đặc Sản Nem Chua Thanh Hóa Ngon Tại Hà Nội

Chim nhỏ dại vẫn sẽ ngủ say buộc phải không biết nguy hiểm đang rình rập mình. May sao, chúng ta chim đang bay lượn gần đó đã nhìn thấy cảnh tượng này bèn sà cấp tốc xuống la toáng lên, báo động cho chim nhỏ:

– Chim nhỏ dậy đi, mau bay đi thôi, tất cả rắn kìa.

Chim nhỏ giật mình tỉnh dậy, định vỗ cánh bay, nhưng mà do do dự bay đề nghị đã rơi từ trên cây xuống. Chúng ta của chim nhỏ dại nhanh trí cắp hai loại cánh của nó rồi cất cánh đến nơi an toàn. Bị mất bé mồi, rắn vô cùng tức giận.

Sau khi hoàn hồn, chim nhỏ dại rất cảm kích ơn cứu giúp mạng của những bạn, nhưng bất chợt nghĩ cho tới thái độ trước khi của mình, nó đỏ khía cạnh hổ thẹn, nói lí nhí:

– những cậu mang lại tớ xin lỗi nha. Cảm ơn các cậu đã cứu giúp tớ. Tớ biết lỗi rồi, tớ đang học cất cánh như những cậu, các cậu dạy đến tớ cất cánh nhé.

Các các bạn chim đồng thanh:

– tất nhiên là được, tuy vậy mà…

– nhưng lại mà sao? – Chim nhỏ dại hỏi.

– Cậu buộc phải giảm béo đã, nếu không thì với một cái bụng tròn vo, cậu làm sao bay?

Cả lũ cùng cười vui vẻ, một bạn chim tiếp lời:

– lũ tớ đùa thôi, tụi mình cùng tập đến chim nhỏ tuổi bay nào.

Vậy là chim nhỏ tuổi đã vứt thói quen biếng nhác của mình, tập bay cùng các bạn.


Ngày xưa, bao gồm một con khỉ sinh sống trên một cây to lớn và làm bạn với một con cá sấu sinh sống ở dòng sông sát đó. Mỗi ngày, con khỉ đã hái phần nhiều quả táo bị cắn ngon ở trên cây cùng đem tặng kèm bạn cá sấu. Nhận được quà trường đoản cú khỉ, cá sấu mang đến và ăn uống chung với bà xã mình. Bà xã của cá sấu là 1 trong những người khôn cùng tham ăn uống và muốn ăn cả trái tim của chú ấy khỉ. Nghe ước muốn đó của vợ, cá sấu rất do dự nhưng vẫn tuân theo ý vợ. Cá sấu sẽ mời khỉ ngồi trên sống lưng mình để mang đi tham quan dòng sông nhưng mà thật ra nó bao gồm ý định giết mổ khỉ cùng lấy quả tim khi bơi đến thân dòng. Khi khỉ biết được mưu vật dụng xấu xa của cá sấu, nó đã cấp tốc trí nói cùng với cá sấu rằng mình nhằm quả tim sinh sống trên cây. Nếu muốn lấy thì nên chở nó cù lại. Cá sấu tin lời, chở khỉ quay trở lại để lấy quả tim. Rứa nhưng, lúc đến nơi, khỉ sẽ thoăn thoắt trèo lên cây cùng chẳng mấy chốc trở nên mất. Và nắm là, planer của cá sấu đã trọn vẹn thất bại.


Ngày xửa ngày xưa, bao gồm một con cú già sinh sống trên một cây sồi to. Mỗi ngày, nó mọi phóng tầm đôi mắt ra thiệt xa nhằm quan sát đều điều xẩy ra xung xung quanh mình. Tất cả khi nó nhìn thấy một cậu bé xíu đang giúp ông lão xách một cái túi to, có khi nó nhìn thấy một cô con gái đang cằn nhằn người mẹ mình. Trong ngày hôm qua ngày, con cú bắt gặp được rất nhiều thứ cơ mà nó vẫn giữ lặng ngắt về hầu hết điều nhưng mà mình thấy.

Từ từ, con cú già bước đầu nói ít hơn và thính giác của nó dần trở nên xuất sắc hơn. Hiện giờ nó rất có thể nghe rõ số đông cuộc thủ thỉ của phần đa người. Một ngày, bé cú già nghe thấy một người thanh nữ nói với ai kia rằng có một bé voi khiêu vũ qua sản phẩm rào. Một ngày khác, con cú lại nghe thấy một người lũ ông nói cùng với ai kia rằng mình là con người tuyệt vời và chưa bao giờ mắc phải sai lạc gì.

Mỗi ngày trôi qua, bé cú già lại nói thấp hơn và nghe nhiều hơn. Nhờ vào vậy, nó biết được tất cả mọi thứ xẩy ra xung quanh, dù không có ở đó. Dần dần, bé cú già trở phải khôn ngoan hơn và lừng danh vì sự có suy xét ấy.


Ngày xửa, thời trước đã lâu lắm rồi, tất cả một cây apple thần mọc ngơi nghỉ ngoại ô thành phố. Hàng ngày đàn trẻ thường mang đến chơi ngơi nghỉ đó, nô đùa bao phủ cây táo bị cắn và bứt gần như quả hãng apple ngon bên trên cành để chia nhau ăn.

Một hôm có một cậu bé không biết từ đâu đến, cậu bé bỏng cau mày nói với bầy trẻ:

- Này bọn chúng mày, vườn này là của tao, tao đã mua từ trước. Cây apple này là của tao, chúng mày đi chỗ khác chơi, cấm ko được cho đây nữa.

Nghe vậy, bầy trẻ khôn cùng buồn, tất cả cúi đầu lặng lẽ ra về, chỉ còn cậu bé nhỏ hống hách ngơi nghỉ lại.

Cây táo apple biết toàn bộ mọi chuyện, bởi phép kỳ lạ nó làm cho cậu bé ngủ thiếp đi dưới gốc cây cùng cũng bằng phép kỳ lạ nó làm cho cậu bé bỏng nằm mơ. Cậu nhỏ xíu mơ thấy bên trên thân cây hãng apple có một cái hốc siêu lớn. Cậu cảm giác bụng đói hễ cào. Cậu bé trèo lên cây cùng định bứt apple để ăn. Nhưng mọi khi tay cậu bé nhỏ chạm vào trong 1 quả táo thì cành apple lại xoay đi chỗ khác và quả táo lại rơi đúng cái hốc bụ bẫm ở thân cây. Cứ như vậy cho tới khi tất cả trên cành rơi vào tình thế hết cái hốc, chỉ còn trơ lại một quả trên cành.

Cậu bé nhỏ ngồi dưới cội cây và khóc. Đến thời gian đó cây apple mới đựng tiếng hỏi:

- tại sao cháu khóc?

Cậu nhỏ xíu mếu máo trả lời:- Ông ích kỉ quá. Ông nạp năng lượng hết cả táo, ông quán triệt cháu một trái nào. Cháu đói lắm rồi ông ạ.

Cây táo bị cắn dở cười với nói:

- cháu có hãy nhớ là cháu đã đuổi hết tất cả chúng ta không? chúng ta cũng muốn nạp năng lượng táo của ông nhưng cháu không cho các bạn một quả nào, vì thế cháu có ích kỉ không?

Cậu bé bỏng nhớ lại lúc chúng ta buồn rầu ra về, cậu bé bỏng thấy hối hận vô cùng, cậu bé ngước chú ý cây táo và nói:

- Vâng con cháu biết lỗi rồi!

Cây táo cất tiếng cười cợt vang, rung cả cây, khiến cho quả táo còn sót lại cũng rơi trúng đầu cậu bé, cậu nhỏ nhắn giật bản thân tỉnh giấc. Cậu nhỏ bé ngơ ngác chú ý xung quanh, cậu bé thấy mình vẫn nằm dưới nơi bắt đầu cây. Cái hố béo bệu trên cây táo biến mất. Cây táo bị cắn vẫn đứng lặng lặng với trên cây vẫn không đúng trĩu quả.

Cậu bé bỏng chồm dậy, nhớ mang đến giấc mơ, cậu vội vàng chạy đi gọi các bạn:

- Này các bạn ơi! trở về đây đùa đi. Bản thân xin lỗi các bạn vì đang đuổi chúng ta đi.

Thế là tất cả cùng nhau chạy ra vườn. Cậu tự bản thân trèo lên bứt phần đa quả chín ném xuống cho những bạn. Chúng ta lại cười chơi vui vẻ. Cậu bé chợt hiểu đúng bản chất điều hạnh phúc nhất trên trái đất này là cùng chia sẻ niềm vui với tất cả người.


Ngày xửa ngày xưa, bao gồm một con cừu đen sống vào một căn nhà nhỏ. Cứ mang lại mùa xuân, nhỏ cừu black lại tự làm sạch lông của mình và rước ra chợ xuất bán cho những người ao ước làm áo quần ấm.

Một năm nọ, nhỏ cừu đen nhận biết rằng bên cạnh đó không ai còn ưng ý lông cừu đen nữa. Vị đó, số lông cừu mà nó còn sót lại khá nhiều. Dù vậy, nó ko muốn tiêu tốn lãng phí số lông này phải đã quyết tâm buôn bán tiếp. Hôm đó, chẳng tất cả ai ý muốn mua lông của chính nó cả đề xuất con cừu đen mang số lông ấy về nhà. Ngày hôm sau, này lại mang ra buôn bán tiếp nhưng phần lớn chuyện cứ diễn ra y như hôm trước. Cùng hôm sau, ngày tiếp theo nữa cũng y hệt như vậy.

Một ngày nọ, khi con cừu đen đang ngồi buồn rầu với số lông của mình, có một cậu bé xíu chạy lại và hỏi nó có buôn bán số lông này không. Nghe hỏi, nhỏ cừu đen vô cùng phấn chấn và nói có. Cậu bé bỏng chạy mang lại chỗ cha mẹ mình thông báo có chỗ phân phối lông cừu. Họ cùng mọi người trong nhà đến chỗ con cừu và ngỏ ý hy vọng mua hết toàn cục số lông. Họ cho biết thêm mình đến từ ngôi làng xung quanh và vẫn tìm kiếm rất nhiều nơi nhằm tìm sở hữu lông cừu đen nhưng không có chỗ nào bán cả.

Ngày hôm ấy, nhỏ cừu trở về quê hương và cảm xúc vô cùng hạnh phúc khi những nỗ lực của nó đã làm được đền đáp xứng đáng.


Hai vợ ông chồng ngỗng cùng rùa là những người dân bạn tốt. Mùa hè đến, trời bắt đầu nóng lên khiến cho hồ nước dần dần cạn kiệt. Vì vậy, bọn chúng lên kế hoạch đi tìm một địa điểm ở mới. Mặc dù nhiên, rùa không thể cất cánh được phải ngỗng quyết định mang rùa theo bằng phương pháp vợ ông xã ngỗng cùng ngậm một chiếc cây cất cánh hai bên, chính giữa chú rùa cũng ngậm dòng cây đó. Điều duy nhất mà lại rùa buộc phải phải nhớ là không được mở miệng to ra khi bay.

Chúng ban đầu cuộc hành trình của mình. Mọi người đều không thể tinh được khi bắt gặp chúng và bắt đầu la hét. Đột nhiên có ai đó cười cợt lên: “Nhìn kìa, một bé rùa bay”. Bé rùa tức giận cùng đáp lại: “Tại sao cười cợt tớ?”. Và tất nhiên, bé rùa sẽ rớt xuống đất. Như mong muốn thay, rùa rơi ngay vào trong 1 lùm cây nên không xẩy ra thương. Dịp này, rùa khôn xiết ân hận: “Giá như mình chớ lên tiếng, giờ này bản thân đã vui chơi và giải trí cùng vợ chồng ngỗng rồi”.


Ngày nọ, hoàng đế Akbar đã hỏi các quan cận thần của chính bản thân mình một câu hỏi lạ khiến mọi fan vô cùng ngạc nhiên. Không người nào biết yêu cầu trả lời ra sao cho đức vua cả. Ngay lúc đó, Birbal, một vị quan tiền được xem như là người thông minh độc nhất ở non sông này, lao vào và hỏi các quan lý do trông họ lại lo lắng vậy. Những quan nói lại với ông rằng, nhà vua đã hỏi một câu hỏi mà không ai biết vấn đáp thế làm sao cả. Đó là: “Có từng nào con quạ trong thành?”.

Sau khi nghe xong, ông nở một nụ cười và trả lời: “Thưa bệ hạ, thần biết câu trả lời. Gồm 50.589 nhỏ quạ vào thành”. Mọi bạn sửng nóng trước câu vấn đáp đó, nhắc cả nhà vua nên vua đang hỏi lại ông: “Tại sao ngươi lại chắc chắn rằng như vậy?”.

Birbal thưa: “Thưa bệ hạ, xin hãy sai một tên lính ngồi đếm số quạ trong thành. Nếu có khá nhiều hơn số quạ cơ mà thần nói, điều đó tức là họ hàng của bọn chúng ở địa điểm khác mang đến thăm. Ví như có thấp hơn thì tức là một số nhỏ đã đi thăm họ hàng của chúng ở khu vực khác”. Nhà vua Akbar cảm giác rất phù hợp với câu vấn đáp dí dỏm của Birbal.


Trong một vùng rừng núi nọ, tất cả một bé sư tử cực kỳ hung bạo, sống trong một chiếc hang bự và đựng nhiều thức ăn. Một hôm, bé sư tử đi thoát ra khỏi hang. Nhân cơ hội đó, một bé cáo đã lẻn vào và ăn toàn bộ thức ăn có vào hang.

Con cáo nghĩ: “Ước gì ngày làm sao mình cũng được ăn uống no say như thế này”.

Sau lúc đánh bát no nê, cáo đi dạo xung quanh cùng tận hưởng xúc cảm lâng lâng khi mới nạp năng lượng một bữa ngon lành. Đột nhiên, bé cáo bất ngờ té xuống. Khi hoàn hồn lại, con cáo phát chỉ ra rằng tôi đã rơi xuống một cái giếng sâu dẫu vậy không có không ít nước.

Lúc đầu, cáo siêu tức giận với phiên bản thân cùng tự trách vì sao mình lại không cẩn trọng như vậy. Sau đó, nó cố gắng leo ra ngoài nhưng ko thành công. Hốt nhiên nhiên, cáo nghe thấy một các giọng nói từ trên vọng xuống: “Cậu đang làm những gì ở đó vậy?”. Cáo ngước lên chú ý và phân biệt rằng kia là con dê. Mừng quá, cáo nói: “Cậu biết không, tớ sinh hoạt làng ko kể nhưng đang gặp mặt hạn hán. Do đó, tớ nên nhảy xuống đây để mang nước uống”.

Nghe vậy, dê nhảy đầm xuống giếng tức thì lập tức. Lợi dụng điều đó, cáo đã cấp tốc chóng dựa vào những cái sừng nhiều năm của dê nhằm leo lên ngoài giếng. Cáo quay trở về nói: “Cậu thiệt ngốc. Nếu có hạn hán, thì những con chim đã thông báo với muông thú trong rừng rồi”.


Có một cậu nhỏ nhắn bị mất nhỏ cún bé yêu quý của chính bản thân mình và tìm kiếm xung quanh. Cậu nhỏ bé đã tìm kiếm khắp căn nhà nhưng không thấy cún đâu cả. Cậu đi long dong khắp chỗ từ sáng đến buổi tối nhưng vẫn không kiếm thấy.

Cậu nhỏ bé trở về nhà trong tâm địa trạng bi ai bã. Khi thấy anh hàng xóm vẫn ngồi bên hiên nhà, cậu cho gần để chúc ngủ ngon với sẵn nhân thể hỏi thăm xem anh này còn có nhìn thấy cún con của mình ở đâu không.

– Anh Tí ơi, sáng sủa giờ anh bao gồm thấy con cún của em ở chỗ nào không? Em đang tìm nó khắp vị trí từ sáng mang đến giờ.

– Ồ có đấy. Tất cả một nhỏ cún đã gặm xương làm việc đằng tê kìa. Anh đắn đo cún đó vì chưng em nuôi cần không báo em biết.


Ngày xưa, tại 1 ngôi thôn kia, có tương đối nhiều chàng trai cùng cô gái. Mỗi về tối sau khi dùng bữa xong, họ tụ tập quanh đụn lửa và bước đầu nhảy múa. Bởi vì đó, ngôi buôn bản này mang tên gọi là Ngôi làng nhảy đầm múa.

Một đêm nọ, tất cả một bé khỉ mang đến gần địa điểm đang ra mắt lửa trại. Nó khoác quần áo, đeo kính y hệt như con tín đồ và sở hữu theo một số món quà bé dại để bộ quà tặng kèm theo cho những cô gái. Mọi fan đang hòa mình vào âm thanh và nhảy múa cần chẳng ai nhận ra nó là 1 trong con khỉ cả.

Cứ như vậy, mỗi đêm con khỉ lại đến và tặng kèm quà cho những cô gái. Điều này làm các chị em yêu quý khỉ hơn, còn những chàng trai tị tỵ với khỉ. Họ đưa ra quyết định phải search ra mang đến được tín đồ hay khuyến mãi ngay quà cho các thiếu nữ thật sự là ai. Cụ là, như đa số hôm, nhỏ khỉ lại đến nhảy múa. Sau khoản thời gian nhảy múa, những chàng trai theo dõi cùng phát hiện ra đó chỉ là một trong những con khỉ. Những chàng trai ra quyết định dạy cho bé khỉ một bài bác học.

Hôm sau, họ đặt một bếp lửa nóng sống nơi con khỉ xuất xắc ngồi và sử dụng lá che lại. Khi nhỏ khỉ ngồi xuống, nó khiêu vũ dựng lên nhức đớn. Các cô gái ngơ ngác thiếu hiểu biết nhiều chuyện gì đang xẩy ra nên các chàng trai đã phân tích và lý giải cho họ hiểu. Mọi bạn đều đưa ra quyết định đuổi con khỉ đi. Tính từ lúc đó, lỗ hậu môn của bé khỉ ban đầu có màu đỏ do ảnh hưởng của vết rộp hôm nào.


Ngày xửa ngày xưa, tất cả một fan giặt đồ dùng thuê nuôi một nhỏ lừa để giúp đỡ anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bên bờ sông và ngược lại. Cố nhưng, bé lừa này không thích phần lớn món ăn uống mà ông chủ mang đến nó. Vị vậy, nó quyết định đi đến cánh đồng bên gần đó để nạp năng lượng món cỏ mà lại nó yêu thích.

Một ngày nọ, khi sẽ đi, chú lừa gặp gỡ một nhỏ cáo cùng kết các bạn với nó. Chúng tìm thấy một cánh đồng trồng toàn dưa đỏ và bên nhau ăn. Dưa hấu quá ngon bắt buộc lừa ăn không ít và nhã hứng nói với bé cáo rằng: “Tôi mong hát”.

Con cáo đáp: “Nếu cậu hát, con người sẽ biết mình đang phá hoại mùa màng của họ và sẽ chạy mang đến đánh chúng ta chết mất”. Bé lừa không nghe lời khuyên của cáo mà lại vẫn hát. Thấy vậy, nhỏ cáo đã lập cập nhảy qua mặt hàng rào và mất tích trước lúc dân làng mang lại đánh lừa.


Một con lừa đang vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không hề hay biết rằng tất cả một bé sói sẽ rình nó. Khi bé lừa ăn xong xuôi và ngửng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận thấy con sói đang đứng quan sát mình. Bé lừa hiểu được mình phải quan tâm đến nhanh nếu muốn tự cứu vãn lấy phiên bản thân. Nó ban đầu hét lên như thể mình hiện giờ đang bị thương khôn cùng nặng. Nghe tiếng hét, nhỏ sói thiếu hiểu biết chuyện gì đang xẩy ra nên nó sẽ tiến lại gần và hỏi:

– mày bị sao vậy?

– một chiếc gai đưa vào chân tôi, anh hoàn toàn có thể giúp tôi rước nó ra được không?

– vì sao tao cần làm thế?

– À, tại do điều này có ích cho anh. Cái gai rất nhọn. Giả dụ anh nạp năng lượng thịt tôi, mẫu gai sẽ bị kẹt trong trong cổ họng của anh đấy.

Nghe cũng đều có lý, sói chạy lại định giúp bé lừa lấy mẫu gai ra. Tuy nhiên, lúc sói cho gần, bé lừa đấm cho nhỏ sói mấy chiếc và nhanh chân chạy trốn. Nhỏ sói bị choáng ngợp và không kịp nhận biết chuyện gì nữa. Sau khi bình tĩnh lại, sói nhận biết rằng bản thân bị mất vài mẫu răng. Sói cảm xúc vô thuộc xấu hổ với thầm nguyền rủa về sự ngu ngốc của mình.


Hãy cùng đưa bé bỏng vào quả đât của rất nhiều giấc mơ ngọt ngào và lắng đọng với những câu chuyện kể dưới đây nhé. Thường xuyên đọc truyện cho nhỏ nghe không những giúp bé tăng kĩ năng ngôn ngữ, biểu cảm, trí tưởng tượng, hình thành văn hóa truyền thống đọc sách, gắn kết tình cảm bà bầu con cơ mà còn bồi dưỡng và vun đắp trung ương hồn trẻ. Hãy kể chuyện mỗi tối cho nhỏ ngay từ bây giờ các mẹ nhé.


share lên facebook Báo lỗi minhmangreen.com
truyện hay duy nhất cho bé câu chuyện nhắc mỗi tối truyện rèn trí logic câu chuyện ý nghĩa sâu sắc nuôi dưỡng trí tài nhân đức tuy nhiên toàn.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *