Kinh Pháp Hoa Phẩm Phổ Môn

*


*
*

*
CHÁNH VĂN:

Hiện giờ, Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát tức thì trường đoản cú số ghế đứng lên trịch áo bày vai hữu, chắp tay phía Phật cơ mà bạch rằng: "Thế Tôn! Ngài Quán Thế Âm Bồ Tát vì chưng nhơn duyên ổn gì cơ mà tên là Quán Thế Âm?".

Bạn đang xem: Kinh pháp hoa phẩm phổ môn

Phật bảo Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát: "Thiện tại phái nam tử! Nếu có vô lượng trăm nghìn muôn ức chúng sanh Chịu các nhức đầu khó xử, nghe Quán Thế Âm Bồ Tát này một lòng xưng danh. Quán Thế Âm Bồ Tát ngay lập tức chăm chú nổi tiếng kia, những đặng giải thoát.

Nếu gồm bạn trì thương hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát này, dầu vào trong lửa to, lửa chẳng cháy đặng, vị vày mức độ thần của Bồ Tát này đặng những điều đó.

Nếu bị nước béo làm trôi, xưng thương hiệu Bồ Tát này ngay lập tức đặng khu vực cạn.

Nếu có trăm nghìn muôn ức bọn chúng sanh vì kiếm tìm tiến thưởng, bạc, lưu ly, xà cừ, mã óc, san hô, hổ phách, trân châu các sản phẩm báu, đề nghị vào trong biểnmập, mang sử gió phệ thổi ghe thuyền của cơ trôi tấp nơi nước La cạnh bên, trong ấy ví như gồm nhẫn mang đến một fan xưng thương hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thời những người đó đều đặng thoát khỏi nàn quỉ La gần cạnh. Do nhơn duim này mà tên là Quán Thế Âm.

Nếu lại có fan sắp đến có khả năng sẽ bị sợ hãi, xưng danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thời dao gậy của bạn cố kỉnh ngay tắp lự gãy từng khúc, mà lại đặng ra khỏi.

Nếu quỉ Dạ xoa thuộc La ngay cạnh đầy vào cõi tam thiên đại thiên ao ước đến sợ hãi người, nghe tín đồ xưng hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thời các quỉ dữ này còn ko có thể sử dụng đôi mắt dữ mà lại quan sát bạn, huống lại có tác dụng sợ hãi đặng.

Dầu lại có bạn hoặc bao gồm tội, hoặc ko tội, gông xiềng xiềng xích trói buộc địa điểm thân, xưng thương hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thảy mọi đứt tung, tức tốc đặng thoát khỏi.

Nếu kẻ oán thù tặc đầy vào cõi tam thiên đại thiên, gồm một vị thương thơm nhà dắt các bạn buôn rước theo không ít của báu. Trải qua chỗ con đường hiểm trsinh sống, trong số đó có một fan xướng rằng: "Các thiện tại nam tử! Chớ nên hại sệt, những ông cần cần một lòng xưng danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, vị Bồ Tát kia tốt đem pháp vô úy thí cho chúng sinh, những ông giả dụ xưng danh hiệu thời đã đặng ra khỏi ân oán tặc này.

Các bạn buôn nghe rồi, số đông lên tiếng xưng rằng: "Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát", bởi xưng thương hiệu Bồ Tát phải lập tức đặng ra khỏi.

Vô Tận Ý! Quán Thế Âm Đại Bồ Tát sức oai nghiêm thần to lớn như vậy.

GIẢNG:

phần lớn người thường ham mê tụng Phổ Môn như vậy đó, vì nghe nói cầu gì cũng khá được không còn, mà lại không hiểu nhiều được ý sâu sát của phđộ ẩm Phổ Môn. Nếu phẩm Phổ Môn tụng cho doanh nghiệp cầu điều này, ra khỏi loại cơ, thì gồm gì nâng cao lắm? Tại trên đây phẩm này ngóng qua phần thể nhập tri kiến Phật bắt đầu nói thì phải ghi nhận ý nghĩa sâu sắc vô cùng sâu.

Phổ Môn là gì? Là cửa ngõ rộng rãi, đấy là phá tưởng ấm. Mà tưởng thì đâu đâu nó cũng đến, đâu đâu cũng cho tới được. Ngồi phía trên tưởng tới bên Mỹ, tưởng tới trên ttránh, cho nên cửa này là cửa ngõ rộng rãi, phá được nó thì mình đã thông liền khắp nơi. Mới vào, Bồ Tát Vô Tận Ý hỏi Phật Thích Ca: "Bồ Tát Quán Thế Âm do nhân duyên gì nhưng tên Quán Thế Âm". Tức do Bồ Tát Vô Tận Ý khơi dậy, phân phát khởi.

Vô Tận Ý là chổ chính giữa ý rất nhiều, ko thuộc, không oắt giới. Phải trường đoản cú chiếc tâm ý ko cùng tận, không rỡ giới kia thì mới thấu qua được chiếc tưởng nổi. Nếu dùng trọng điểm tất cả giới hạn thì ko phá nó nổi. Vậy nên trên đây Bồ Tát Vô Tận Ý vùng lên hỏi. Phật dạy: Nếu tất cả vô lượng trăm nghìn muôn ức chúng sanh chịu những hại não biết đến Bồ Tát Quán Thế Âm này, một lòng xưng danh, Bồ Tát Quán Thế Âm tức tốc cẩn thận tiếng tăm kia cơ mà đặng giải thoát, hết khổ. Chỉ buộc phải từng nào đó tức thời không còn khổ, mà lại hết nổi không? Người đọc khiếp hay không hiểu hết ý nghĩa sâu sắc, vào trên đây bao gồm khu vực đặc biệt không nhiều người lưu ý, chỉ hãy nhờ rằng xưng danh Bồ Tát thôi, nhưng bỏ quên "một lòng": Tức là "tuyệt nhất tâm", độc nhất trọng điểm mà lại xưng danh thì mới có thể không còn khổ. Chỉ niệm Bồ Tát thôi, tuy thế niệm không có nhất tâm thì không hết khổ nổi, đề xuất đọc được ý đó. Nghe danh là nghe thương hiệu cơ mà niệm Ngài Tức là chưa thấy, chưa thấy tức là Tưởng thôi. Một lòng xưng danh new bặt đầy đủ niệm xăng xít, niệm băng xăng bắt đầu thích hợp trnghỉ ngơi về cùng với từ tánh đề nghị mới cảm được Bồ Tát mà lại giải bay. Vị Bồ Tát này là quán vị trí tiếng trần gian. Quán vắt âm nhưng mà cứu khổ. Chỉ quán vị trí tiếng cơ mà sao cứu vớt khổ được, bản thân bắt buộc thấy ý đó. Bởi vì chưng chúng sinh thì theo tiếng, theo vị trí danh mà khởi tưởng đề nghị thành khổ. Nghe tín đồ ta nói nặng trĩu là gì? Là giờ thôi, rồi khởi tưởng khác nhau. Hoặc ngồi đây, nghe tín đồ đề cập mặt Mỹ cố gắng này cụ cơ rồi tưởng mong mỏi trải qua vị trí kia, Để ý đến tìm phương pháp này bí quyết tê để đi.

Bây giờ, Bồ Tát Quán Thế Âm để cho mình dứt tưởng, lìa giờ đồng hồ thì qua nơi khổ. Vậy niệm Bồ Tát Quán Thế Âm không phải niệm cái thương hiệu, mà niệm Bồ Tát Quán Thế Âm là kết thúc tưởng, lưu giữ lại tự tánh của bản thân thì sẽ là con phố bay khổ. Đây nói tất cả ai trì thương hiệu Ngài, vào trong nước cũng không biến thành trôi chìm, vào lửa, lửa không cháy. Vậy quí vị niệm rồi vào bếp gửi tay vào lửa coi cháy không? Cho cần yêu cầu hiểu được ý này. Ở đấy là luôn luôn niệm buộc phải tốt nhất trọng điểm, yêu cầu một lòng, nhưng mà nhất trọng điểm một lòng không tồn tại niệm gì không giống nó chen vào, thì còn nhớ tới chiếc ta này nữa không? Không còn nhớ chiếc ta này, không còn tưởng loại tôi này, thì thích hợp trở về tự tánh cơ hội kia mới Gọi là vào lửa không cháy, vào nước không chìm. Không tôi rước gì cháy? không có tôi thì chìm cái gì? Nước, lửa làm thế nào cháy mang đến khu vực độc nhất vô nhị tâm kia, thấy không?

Vậy niệm Quan Thế Âm độc nhất chổ chính giữa là quên danh, quên tướng mạo mà lại trsinh hoạt về tánh thì mới có thể qua được lửa cháy, qua được nước chìm.

Có vị Tăng hỏi Thiền Sư Tùng Triển:

- Thế nào vào lửa chẳng cháy? Vào nước chẳng chìm?

Thiền lành Sư Tùng Triển đáp:

- Nếu là nước, lửa ngay lập tức bị cháy, chìm.

Sư đáp đơn giản dễ dàng nhưng mà khôn xiết chí lý. Nghĩa là trường hợp sinh sống nội địa, vào lửa, vừa khởi chiếc hiểu là nước, là lửa, thì bị cháy, bị chìm tức thì. Vừa khởi phát âm là đụng trung ương, động trung khu là tất cả vấp ngã, là cháy chìm. Còn hiện nay khách hàng khéo xét trở về, trước khi khởi niệm, thì làm thế nào cơ mà cháy cho tới vị trí kia. Dù cho khách hàng ngơi nghỉ trong nước, trong lửa, cơ mà mình không cồn niệm thì cũng ko thấy khổ, nước lửa không cháy được chỗ đó.

Rồi fan đi tìm vàng bạc với trân châu, vào trong biển phệ, chạm chán gió mập (hắc phong) thổi ghe thuyền trôi vào trong nước quỷ La gần kề gồm người niệm Quán Âm ngay lập tức được thoát khỏi. Chỗ này hiện giờ mình không nhiều thấy, nước quỉ La sát ngơi nghỉ đâu? Gió Khủng xuất xắc gió black ước ao chỉ mẫu gì? Chỗ này còn có lần Tướng công Vu Địch hỏi Thiền khô sư Đạo Thông vốn đắc pháp với Mã Tổ:

- Thế nào là gió đen thổi thuyền btrằn xiêu bạt vào nước quỉ La sát?

Tthánh thiện sư Đạo Thông không lý giải theo danh từ chữ nghĩa, cơ mà bảo:

- Cái gã khách Vu Địch này hỏi Việc ấy có tác dụng gì?

Một ông Tướng bị Hotline lại tên nlỗi bị hạ bệ vậy, thì ông tức thời trường đoản cú ái, đỏ phương diện, Đạo Thông ngay tức thì chỉ vô khía cạnh nói:

- Chính cái sẽ là phiêu bạt vào nước quỉ La gần kề.

Tâm sẽ bình thường, an ổn định bị gió sảnh thổi thì trôi vào nơi nguy haiï, chết người ngay tắp lự, khu vực đó mà ko dừng được là khôn xiết nguy hiểm, không phải trôi vào nơi quỉ La sát sao? Nếu ngay lập tức kia niệm Quan Âm, một lòng không động, tức ngừng loại tưởng, bặt niệm xăng xít thì qua ngoài nạn ngay thức thì, đâu còn săn năn. Bởi vậy thấy rõ nước quỉ La bên gần đó ngơi nghỉ khắp khu vực trước mắt bản thân trên đây, bất giác thì gặp ngay thức thì.

Thêm niệm Quán Âm thì dao gậy hồ hết bị gãy hết, rồi quỉ Dạ xoa, La cạnh bên mong chú ý không thể cần sử dụng mắt dữ nhìn nữa, cơ mà bởi vậy bà bé bạn bè hết khó chiều. Dao gậy Có nghĩa là niệm chiến đấu đó. Nếu niệm Quan Âm tuyệt nhất trung tâm thì những niệm tranh đấu đâu còn đến được địa điểm kia, thì đầy đủ gãy hết thôi.

Còn quỉ dữ là mọi niệm ác, mà lại hiện nay niệm mang đến nhất trung ương rồi những niệm này cũng đâu còn, nó được đưa không còn. Gông cùm, xiềng xích là niệm bám mắc chỗ này chỗ cơ. Nhất vai trung phong rồi nó tháo msinh hoạt không còn.

Và trong lúc đi buôn, trong những mặt đường hiểm trlàm việc, gặp kẻ ân oán tặc, niệm Quán Thế Âm cũng qua được. Đường hiểm là con đường hiểm sinh tử, lo sợ. Niệm oán tặc là niệm thù hận đó. Mình niệm Quán Thế Âm độc nhất chổ chính giữa bặt tưởng rồi thì cũng qua hết.

Cho đề xuất theo giờ mà lại khởi tưởng thì lấn sân vào khổ nạn, lấn sân vào lo sợ, còn quên tiếng, lìa tưởng, lìa danh đó nhằm sống về từ bỏ tánh thì sẽ bay được những khổ. CHÁNH VĂN:

Nếu có bọn chúng sinc nào nhiều lòng dâm dục, thường kính cẩn niệm Quán Thế Âm Bồ Tát, ngay lập tức đặng ly dục. Nếu bạn các dở hơi yêu thích, hay kính cẩn niệm Quán Thế Âm Bồ Tát, ngay tắp lự đặng lìa dại dột ham.

Vô Tận Ý! Quán Thế Âm Bồ Tát có những sức oai thần béo, các lợi ích như vậy, cho nên vì vậy bọn chúng sanh thường nên một lòng tưởng nhớ.

Nếu gồm bạn người vợ, trả sử ao ước cầu đàn ông, lễ lạy cúng nhường Quán Thế Âm Bồ Tát, tức thời sinh con trai phước đức trí huệ; đưa sử muốn cầu phụ nữ, bèn sinh con gái bao gồm tướng tá dễ thương, trước vẫn trồng gốc phước đức, rất nhiều bạn phần đa kính thích.

Vô Tận Ý! Quán Thế Âm bao gồm mức độ thần như thế.

Nếu có chúng sinh cung kính lễ lạy Quán Thế Âm Bồ Tát, thời phước đức chẳng luống mất. Cho buộc phải chúng sinh đông đảo đề xuất thọ trì thương hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát.

Vô Tận Ý! Nếu bao gồm tín đồ tbọn họ trì danh trường đoản cú của sáu mươi nhị ức hằng hà sa Bồ Tát, lại trọn đời cúng nhịn nhường đồ vật siêu thị, quần áo, giường nằm, dung dịch thang. Ý ông nghĩ về sao? Công đức của bạn thiện nam giới tử, thiện nữ nrộng kia có tương đối nhiều chăng?

Vô Tận Ý thưa: "Bạch Thế Tôn! Rất nhiều". Phật nói: "Nếu lại có tín đồ tchúng ta trì thương hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, nhẫn đến một thời lễ lạy cúng nhường nhịn, thời phước của nhị bạn kia cân nhau không khác, trong trăm nghìn muôn ức kiếp bắt buộc tận cùng.

Vô Tận Ý! Tchúng ta trì thương hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát đặng vô lượng vô hạn phước đức tác dụng như vậy.

GIẢNG: Đây là tbọn họ trì danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm lìa cả tsay đắm, Sảnh si mê. Có nhiều tđắm đuối dục, niệm thì cũng khá được lìa dục. Giận hờn niệm Quán Thế Âm cũng khá được lìa lòng giận. Nhiều ngu đắm say niệm Quán Thế Âm cũng lìa lẩn thẩn say đắm. Đây cực kỳ cụ thể, mình theo tưởng nhưng quên từ bỏ tánh là đam mê, rồi theo cái tưởng đó mà sinh tình, khởi tđắm đuối, tmê mệt ko được thì sảnh. Còn trên đây mình giới hạn tưởng, trsinh sống về từ tánh là lìa tmê man, sảnh, đê mê.

Tiếp là cầu nam nhi được nam nhi, cầu phụ nữ được phụ nữ. Nếu bản thân tuyệt nhất trọng điểm trở về từ tánh thì công dụng được như mong muốn, công đức trí tuệ theo đó mà tkhô giòn tịnh call là cầu tức thời được. Cthị xã Ngài Huệ Nam, cứ đọng các lần ttê mê vấn Ngài Từ Minch những bị mắng chửi. Ngài ảm đạm tủi, hổ thẹn, hôm kia Ngài chú ý phía 2 bên mà nói rằng:

- Bây giờ đồng hồ bởi vì chưa hiểu vì thế bắt đầu cầu giải quyết và xử lý các nghi ngại, còn mắng chửi đâu chỉ có là qui củ của tự bi thí pháp.

Ngài Từ Minc cười cợt bảo: Đó là mắng chửi sao?

Thì ngay đó Huệ Nam ngay lập tức thức giấc ngộ, bắt đầu thấy thiết yếu mẫu chính là knhị thị. Vì mình nghe chửi mắng thì theo giờ đó thôi, nên tưởng chính là mắng chửi thành khổ, thành tất cả Sảnh, gồm si trong các số đó. Còn Lúc Ngài Từ Minch bảo chính là mắng chửi sao? Ngay kia Ngài tỉnh giấc lại lìa tướng, thì thức giấc ngộ ngay tắp lự. lúc ngộ trở lại thì tức tốc giải bay, không còn có niệm bi quan, khổ, Sảnh. Vậy niệm Quán Âm bắt buộc phát âm ý đó.

Rồi tchúng ta trì danh hiệu 62 ức hằng sa Bồ Tát, cần sử dụng cả tứ sự cúng nhường so với người niệm thương hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm nhẫn mang lại 1 thời lễ lạy cúng nhịn nhường, phước 2 bên đều nhau, quí vị tin nổi không? Niệm thương hiệu của 62 ức Bồ Tát Có nghĩa là theo danh bên phía ngoài, hướng ra phía bên ngoài để tu, thì mất công lao không ít. Còn niệm Bồ Tát Quán Âm nghĩa là soi trnghỉ ngơi về từ tánh, quên danh, quên tướng, thì đã ít tốn công phu mà lại được ích lợi lớn. Cho cần trong trên đây mong muốn ngầm ý trlàm việc về tự tánh mình, quên cái niệm là một, là những không nên biệt. Vì mình còn thấy niệm nhiều thương hiệu Bồ Tát là tất cả phước những, còn phía trên niệm một Bồ Tát là không nhiều, sẽ là còn niệm "một, nhiều" sai biệt. Còn đây bản thân quay về tự tánh, quên niệm sai biệt kia lúc trở về từ tánh, rõ tự tánh rồi thì bao nhiêu Bồ Tát cũng trsinh sống về khu vực đó thôi. Do đó quên niệm không đúng biệt kia, thì công đức tương tự. CHÁNH VĂN:

Ngài Vô Tận Ý Bồ Tát bạch Phật rằng: "Thế Tôn! Quán Thế Âm Bồ Tát dạo đi trong cõi Ta Bà như vậy nào? Nói pháp cho chúng sinh như vậy nào? Sức phương tiện câu hỏi đó ráng nào?".

Phật bảo Vô Tận Ý Bồ Tát: "Thiện nay phái nam tử! Nếu tất cả chúng sanh trong quốc độ như thế nào đáng sử dụng thân Phật đặng độ bay, thời Quán Thế Âm Bồ Tát ngay thức thì hiện nay thân Phật cơ mà vì kia nói pháp.

Người xứng đáng dùng thân Duyên ổn Giác đặng độ thoát, tức tốc hiện nay thân Duyên ổn Giác nhưng vì kia nói pháp.

Người xứng đáng cần sử dụng thân Tkhô cứng Vnạp năng lượng đặng độ thoát, ngay tức khắc hiện nay thân Tkhô giòn Vnạp năng lượng cơ mà vị kia nói pháp.

Người xứng đáng cần sử dụng thân Phạm Vương đặng độ bay, ngay tức khắc hiện nay thân Phạm Vương cơ mà vì đó nói pháp.

Người xứng đáng cần sử dụng thân Đế Thích đặng độ bay, tức thời hiện thân Đế Thích cơ mà vị đó nói pháp.

Người xứng đáng dùng thân Tự Tại Thiên đặng độ thoát, tức thì hiện nay thân Tự Tại Thiên nhưng mà vị đó nói pháp.

Người xứng đáng dùng thân Đại Tự Tại Thiên đặng độ hoát, lập tức hiện tại thân Đại Tự Tại Thiên nhưng mà bởi vì kia nói pháp.

Xem thêm: Cách Mát Xa Lưng Cho Chàng, Cách Massage Lưng Cho Nam Giảm Đau Lưng Thư Giãn

Người đáng sử dụng thân Thiên Đại Tướng Quân đặng độ thoát, tức thì hiện nay thân Thiên Đại Tướng Quân nhưng bởi kia nói pháp.

Người xứng đáng sử dụng thân Tỳ Sa Môn đặng độ thoát, tức thì hiện thân Tỳ Sa Môn nhưng bởi đó nói pháp.

Người xứng đáng sử dụng thân Tiểu Vương đặng độ thoát, tức khắc hiện thân Tiểu Vương mà do đó nói pháp.

Người đáng dùng thân Trưởng Giả đặng độ thoát, lập tức hiện tại thân Trưởng Giả mà vày đó nói pháp.

Người xứng đáng sử dụng thân Cư sĩ đặng độ thoát, ngay tắp lự hiện tại thân Cư sĩ cơ mà do kia nói pháp.

Người đáng sử dụng thân Tể quan tiền đặng độ bay, liền hiện tại thân Tể quan mà lại vì đó nói pháp.

Người đáng dùng thân Bà La Môn đặng độ thoát, tức thì hiện thân Bà La Môn nhưng vì kia nói pháp.

Người xứng đáng dùng thân Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di đặng độ thoát, tức tốc hiện tại thân Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di nhưng mà bởi vì kia nói pháp.

Người đáng sử dụng thân thiếu nữ của Trưởng Giả, Cư sĩ, Tể quan lại, Bà La môn đặng độ thoát, ngay tức thì hiện thân thiếu phụ đó bởi vì đó mà nói pháp.

Người xứng đáng cần sử dụng thân đồng nam, đồng bạn nữ đặng độ thoát, tức tốc hiện thân đồng phái nam, đồng chị em nhưng mà do kia nói pháp.

Người đáng sử dụng thân Trời, Rồng, Dạ xoa, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu lắc, Khẩn na la, Ma hầu la già, nrộng cùng phi nrộng đặng độ bay, ngay tức thì đa số hiện ra mà lại bởi vì kia nói pháp.

Người xứng đáng dùng thân Chấp Kyên ổn Cang thần đặng độ bay, liền hiện tại Chấp Kyên ổn Cang thần mà lại do đó nói pháp.

Vô Tận Ý! Quán Thế Âm Bồ Tát đó thành tựu công đức như vậy, sử dụng những thân hình, dạo bước đi trong những cõi nước để độ thoát bọn chúng sinh, vì vậy những ông cần một lòng cúng nhịn nhường Quán Thế Âm Bồ Tát.

Quán Thế Âm Đại Bồ Tát kia nghỉ ngơi trong chỗ nạn gấp sợ quánh xuất xắc ban sự vô úy, cho nên vì thế cõi Ta bà này các Call Ngài là vị "Thí Vô Úy". GIẢNG: Đây Hotline là 32 ứng thân của Bồ Tát Quán Thế Âm buộc phải hiện thân gì độ, thì hiện nay thân đó ra cơ mà độ. Vậy thân làm sao là thân thiệt của Ngài? Đây là ý nghĩa tức thì địa điểm sinh tử Tức là vô sanh. Thí dụ hiện ra thân người phái nữ, Khi Ngài hết duyên ổn thân bạn cô gái rồi, thì Ngài ẩn, hiển thị thân không giống, thân đồng phái nam chẳng hạn.

Vậy Lúc hiện tại thân người nữ giới thì thấy là sanh, gồm sanh ra, mà lại Lúc ẩn là khử tuy thế trong số ấy, vật gì là sanh? vật gì là diệt? Đó là Ngài tạm bợ hiện thân thôi, không hẳn là thân thiệt của Ngài. Nếu thiệt diệt rồi thì làm thế nào hiện nay thân không giống được? Cho thấy rõ, hiện thân này, thân kia, sẽ là tướng tá huyễn hóa thôi, ngay lúc sinh kia không quá sinh, tức thì vị trí khử kia không quá khử, thì ngay lập tức chính là vô sanh rồi. Quý vị thấy mẫu tưởng của chính bản thân mình như là vậy không? Mới tưởng này rồi khử qua tưởng khác. Vậy dòng tưởng như thế nào là loại tưởng của chính mình, chỉ ra xem? lúc một chiếc tưởng chỉ ra Tức là sanh, nó thiếu tính là khử mà nếu thật khử rồi thì làm sao tưởng không giống được? Ngay địa điểm cái tưởng kia thấy nghĩa vô sinh rồi. Cho đề xuất tuy bao gồm hiện tại gồm ẩn mà lại không mất đi đâu.

Đây ý muốn thấy Ngài Quán Thế Âm, buộc phải khéo thừa qua phần đa tướng tá kia, thì thầm ngộ trlàm việc về từ tánh pháp thân, thì mới có thể thấy được tướng mạo thật của Ngài, và thể nhập chính là thể nhập vô sinh. Vì vậy vô sinh không phải một bề chết lặng, nhưng mà tùy duim ứng hiện. Cũng vậy không phải bản thân phá được tưởng, bởi vậy không thể đọc biết gì không còn. Lúc đó nó biết còn nkhô giòn, còn bén nữa, do nó không còn mắc kẹt vào tướng tá sinh khử. Thường dòng tưởng của chính bản thân mình gồm số lượng giới hạn, ngồi phía trên mình tưởng về Sài Thành, Khi bản thân tưởng về Sài Thành, chỉ nhớ Sài Thành thôi, ko ghi nhớ nơi khác được, hoặc nhớ đến thời điểm năm bố tuổi thôi. Nhưng Khi ngừng vọng tưởng, sinh sống về từ tánh, nó thành diệu trí rồi, thì nó nhớ còn kỳ diệu rộng. lúc Phật thành đạo Ngài lưu giữ cho vô lượng kiếp. Bây giờ đồng hồ mình bây giờ cơ mà lưu giữ ngày hôm qua, thấy đó là vọng tưởng rồi. Còn lúc kia Ngài nhớ vô lượng kiếp nữa mà lại ko vọng tưởng, ghi nhớ trong sạch suốt. Mình ghi nhớ hôm qua thì không để ý tướng tá hiện chi phí từ bây giờ đề xuất thành vọng tưởng, còn Ngài ghi nhớ bởi trí cần ghi nhớ nhưng mà vẫn hữu hiệu không lầm mê, vẫn làm việc vào chánh giác. Hiểu được điều này thì các tướng tá hiển thị chính là huyễn hóa không còn. Ngay tướng sinh đó mình rõ được vô sanh, ngay sinh Có nghĩa là vô sinh.

Chính nơi này Tiệm Nguim thuộc Ngài Đạo Ngô đi điếu tang, mang đến đơn vị thí công ty, lúc tới hậu sự, Tiệm Nguim vỗ thùng, nói: Đây sanh ư, tử ư?

Thì Ngài Đạo Ngô nói:

- Sanh cũng chẳng nói, tử cũng chẳng nói.

Tiệm Nguyên hỏi: Tại sao không nói? Đạo Ngô bảo: không nói là ko nói. Sau đó nhì thầy trò đi về giữa mặt đường, Tiệm Nguyên Chịu không còn nổi, thưa cùng với Ngài Đạo Ngô:

- Hòa thượng buộc phải bởi nhỏ mà lại nói, nếu như không nói bé đánh Hòa thượng.

Ngài Đạo Ngô bảo:

- Đánh thì cứ đọng tấn công, nhưng nói thì ko nói.

Ngay kia, Tiệm Nguyên ngay tắp lự đánh. Ngài Đạo Ngô bảo:

- Vậy thôi ông hãy search một vị trí ông ẩn, nếu về chùa, tri sự hiểu rằng bài toán này e không xuất sắc đến ông.

Sau kia Tiệm Nguyên ổn kiếm tìm ngôi cvào hùa nhỏ dại trong xã nghỉ ngơi, một hôm nghe vị Tăng tụng phẩm Phổ Môn này cho chỗ: "Đáng dùng thân Tỳ kheo đặng độ bay, lập tức hiện thân Tỳ kheo nhưng mà vị nói pháp". Sư tức khắc ngộ, thấy được ý sinh ư, tử ư.

Hỏi sinh ư? Tử ư? Là Tiệm Nguyên ổn còn mắc kẹt vào đầu nhị ý niệm sanh tử, còn Ngài Đạo Ngô nói: "sanh chẳng nói, tử cũng chẳng nói". Hỏi "vì sao chẳng nói", Ngài nói: Chẳng nói là chẳng nói. Bởi sinh tử không thực sự, làm sao nói cố định và thắt chặt là sinh tốt cố định là tử. Nếu nói thắt chặt và cố định là sanh, thắt chặt và cố định là tử thì bản thân mắc kẹt trong cái bổ dối trá này rồi. Nếu người lanh lợi ngay lập tức đó ngộ ngay tức thì, sanh tử vốn là vô sanh, đâu nói là sinh tốt tử. Tiệm Nguim không ngộ, cđọng nghi vị trí kia hoài, giữa mặt đường bức xay ngài Đạo Ngô nói, tuy thế ngài vẫn ko nói khiến cho Sư thắc mắc vị trí đó. Đến khi nghe tới tụng phđộ ẩm Phổ Môn này tới chỗ: "xứng đáng sử dụng thân Tỳ Kheo đặng độ bay, thì sử dụng thân Tỳ kheo mà lại vày nói pháp", là sinh dẫu vậy không phải thiệt sinh, thì tức thì kia ngộ liền: Sanh tức vô sinh, giải quyết và xử lý dứt chiếc nghi sinh tử.

Nói Bồ Tát Quán Thế Âm ở phần nàn cấp sợ sệt ban cho sự "vô úy". Vô úy Có nghĩa là không lo âu, trong vị trí nàn cấp, vị trí hại đặc kia, mà mình tuyệt nhất trọng tâm niệm Quán Âm lìa tưởng, thì đâu còn sợ hãi sệt.

Thí dụ vẫn đêm trải qua địa điểm nghĩa trang, thì sợ đặc ngay thức thì, tất cả lúc nghe gì xịt xẹp sau, tưởng ma, kia ví dụ là tưởng thôi. Lúc đó duy nhất tâm niệm Quán Âm chỉ còn lưu giữ tất cả danh tự Quán Âm thôi, thì đâu còn tưởng gì nữa, xong tưởng thì không còn hại, sợ là do tưởng. Cho yêu cầu đây niệm Quán Âm qua được hại quánh là điều đó. Thêm một chân thành và ý nghĩa nữa. Thí dụ trong này mê lầm, tưởng tượng không đúng biệt new sinh ra các chiếc hại đặc, chẳng hạn sẽ đêm ra đi xa thấy gai dây tưởng bé rắn, ngay tức khắc sợ hãi. Nhưng lúc đốt đèn lên thấy rõ sợi dây là không còn sợ hãi. Cũng vậy bởi vì chiếc chấp sai lạc cho nên vì vậy tưởng thân mình là thiệt, chình họa là thiệt, rồi tạo thành thành phần nhiều cực khổ, hại đặc này nọ. Nếu cần sử dụng nhỏ mắt trí tuệ quan sát quay trở lại đúng thật thật: Thân này nó chưa hẳn thật là mình, chình họa là tướng vô thường sanh diệt thôi, không lầm lẫn nữa là giải bay được chiếc đau đớn, hại quánh của trần thế. Bồ Tát Quán Thế Âm cha thí vô úy là như thế. CHÁNH VĂN:

Vô Tận Ý Bồ Tát bạch Phật: "Thế Tôn! Con nay đề xuất cúng nhịn nhường Quán Thế Âm Bồ Tát". Liền mnghỉ ngơi chuỗi ngọc bởi các châu báu khu vực cổ quý hiếm trăm nghìn lượng tiến thưởng, lấy trao mang đến Ngài Quán Thế Âm mà nói rằng: "Xin Ngài dìm chuỗi trân bảo pháp thí này".

Lúc ấy Quán Thế Âm Bồ Tát chẳng chịu dấn chuỗi. Ngài Vô Tận Ý lại thưa cùng Quán Thế Âm Bồ Tát rằng: "Xin Ngài vì tmùi hương công ty chúng tôi mà dìm chuỗi ngọc này".

Bấy tiếng, Phật bảo Quán Thế Âm Bồ Tát: "Ông đề nghị tmùi hương Vô Tận Ý Bồ Tát này và mặt hàng tứ đọng bọn chúng thuộc Ttách, Rồng, Dạ xoa, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu lắc, Khẩn na la, Ma hầu la dà, nhơn với phi nhơn… mà lại dìm chuỗi ngọc đó".

Tức thời Quán Thế Âm Bồ Tát tmùi hương hàng tđọng chúng và Trời, Rồng, nrộng, phi nhơn… mà lại dìm chuỗi ngọc đó chia thành nhị phần: 1 phần dưng đức Thích Ca Mâu Ni Phật, 1 phần dâng tháp của Phật Đa Bảo.

Vô Tận Ý! Quán Thế Âm Bồ Tát gồm mức độ thần trường đoản cú trên như vậy, dạo bước đi địa điểm cõi Ta bà". GIẢNG: Đây Ngài Vô Tận Ý msinh sống chuỗi ngọc, kéo lên Bồ Tát Quán Thế Âm, cơ mà Bồ Tát không nhận, sau đó Phật bảo, Ngài mới thừa nhận nhưng lại Ngài thừa nhận là vì tất cả tứ đọng bọn chúng. Vậy cởi chuỗi ngọc sẽ là dỡ cái gì? Đó là tháo dỡ các cái tưởng quí báu, tưởng cao siêu. Xả phần nhiều công đức sẽ treo sở hữu từ lâu đó. Ngài Vô Tận Ý tháo kia dâng mang lại Bồ Tát Quán Âm, nhưng mà Bồ Tát Quán Âm ko chịu thừa nhận, cũng chính vì còn thấy tất cả dâng, còn thấy tất cả dìm là không trường đoản cú tại. Còn thấy gồm tín đồ dưng mang đến, bao gồm nhấn, vậy làm thế nào tự trên, làm thế nào quán mọi trần gian được, điện thoại tư vấn là Quán Thế Âm? Lúc Phật bảo: "Thôi ông bởi thương Bồ Tát Vô Tận Ý cũng như mặt hàng tđọng chúng mà lại nhận". Thì bây giờ Bồ Tát Quán Âm thương thơm sản phẩm tứ bọn chúng mới nhận chuỗi ngọc kia, vậy dấn không bởi vì "ta nhận", cơ mà do tđọng chúng thôi, nhưng mà thừa nhận rồi thì phân tách nhì dơ lên đến đức Phật Thích Ca với tháp Phật Đa Bảo. Đây muốn nói lìa mẫu tưởng là pháp thân là ứng thân không nên biệt tách rời nhau. Phật Đa Bảo chỉ đến pháp thân, Phật Thích Ca chỉ ứng thân, còn tồn tại mẫu tưởng đấy là pháp thân, đây là ứng thân bóc tách tránh nhau tức cũng còn phía bên trong niệm không nên biệt. Cho yêu cầu đây phân tách nhị cùng dơ lên nhị đức Phật hết. Chính đó bắt đầu rõ được Thể và Dụng không tồn tại nhì. Bởi bởi vì pháp thân là chỉ mang đến thể, ứng thân là dụng, thể dụng không nhị thì áp dụng được từ tại, còn chia ra đó là thể, tê là dụng, làm thế nào được từ bỏ tại.

CHÁNH VĂN: Lúc kia Bồ Tát Vô Tận Ý nói kệ hỏi Phật: Thế Tôn đầy đủ tướng tá giỏi Con nay lại hỏi tê Phật tử nhơn dulặng gì Tên là Quán Thế Âm Đấng không thiếu thốn tướng giỏi Kệ đáp Vô Tận Ý Ông nghe hạnh Quán Âm Khéo ứng các khu vực địa điểm Thệ rộng sâu như biển lớn hầu hết kiếp chẳng nghĩ bàn Hầu nhiều nghìn ức Phật Phát nguyện tkhô giòn tịnh to. GIẢNG: Thuật lại Bồ Tát Quán Âm kia khéo ứng thân địa điểm những vị trí cùng theo hầu những đức Phật, Ngài phạt nguyện lớn tkhô cứng tịnh, khéo ứng thân các nơi, chỗ nào cũng cho được. Nếu khéo dấn, sống chỗ nào cũng gặp mặt được Bồ Tát Quán Thế Âm. Ta bởi vì ông lược nói Nghe tên thuộc thấy thân Tâm niệm chẳng luống qua Hay khử khổ những cõi Tức là nghe giờ đồng hồ bản thân ghi nhớ lại từ tánh thì dừng được tưởng, qua được khổ, vì vậy nghe thương hiệu thường thấy thân, trung tâm niệm chẳng luống qua giỏi khiến cho diệt được khổ những cõi.

Giả sử sanh lòng sợ Xô rớt hầm lửa mập Do sức niệm Quán Âm Hầm lửa trở thành ao Hoặc cảm thấy biển Khủng Các nàn quỉ, cá, Long Do sức niệm Quán Âm Sóng mòi chẳng chìm đặng Đây nói rằng mình dừng được tưởng, xoay về tự tánh kia thì qua khỏi đều nạn nước nàn lửa, lửa không cháy, nước ko chìm. Hoặc nghỉ ngơi chót Tu Di Bị bạn xô rớt xuống Do sức niệm Quán Âm Nlỗi mặt nhựt treo không Hoặc bị fan dữ đuổi Rớt xuống núi Kyên Cang Do mức độ niệm Quán Âm Chẳng tổn mang lại mảy lông. Đây nói trường hợp bặt tưởng quên xẻ, thì qua được khổ không còn khu vực rơi. Núi Tu Di là chỗ xẻ mạn to mà lại bị rớt xuống, bởi vì mức độ niệm Quan Âm, thì hệt như rớt vào ko, Tức là bặt tưởng, quên bửa, thì rơi vị trí nào? Có gì rơi? Cũng hệt như rơi trong không thôi bệnh, còn thấy gồm xẻ thì tất cả khổ lập tức. Rồi bị fan dữ đuổi rớt xuống núi Kyên ổn Cang, cũng vậy, giả dụ quên dòng bổ tưởng, thì bao gồm gì tổn định sợ. Hoặc gặp oán thù tặc vây Đều nắm dao làm sợ hãi Do mức độ niệm Quán Âm Đều ngay tức khắc sinh lòng lành Hoặc bị khổ nàn vua lúc hành quyết sắp chết Do sức niệm Quán Âm Dao tức thời gãy từng đoạn Hoặc tù nhân cnóng xiềng xích Tay chân bị gông xiềng Do sức niệm Quán Âm Tháo tan đặng giải bay Nguyền rủa những dung dịch độc Muốn nắn sợ hãi cho thân kia Do mức độ niệm Quán Âm Trsống lại vị trí bổn nrộng. Đây là quên được niệm thù hận, chiến đấu, hơn thảm bại, soi trsinh hoạt về trường đoản cú tánh thì qua được những cái khổ này. Hoặc gặp gỡ La tiếp giáp dữ Rồng độc các loài quỉ Do mức độ niệm Quán Âm Liền mọi không đủ can đảm sợ hãi Hoặc thụ dữ vây xung quanh Nanh vút ít nhọn kinh sợ Do mức độ niệm Quán Âm Vội vàng vứt chạy trực tiếp Rắn độc cùng bò cạp Hơi độc khói lửa đốt Do mức độ niệm Quán Âm Theo giờ từ bỏ vứt đi Mây snóng nổ sét tiến công Tuôn giá chỉ, xối mưa phệ Do mức độ niệm Quán Âm Liền đặng tiêu tan cả. Đây là bặt phần nhiều niệm tai hại, rất nhiều niệm đối nghịch, chỉ độc nhất trung ương trở lại nơi từ tánh tức khắc qua được hết khổ này. Chúng sanh bị khổ ách Vô lượng khổ bức thân Quán Âm sức trí diệu Hay cứu vớt khổ thế gian Đầy đủ sức thần thông Rộng tu trí phương tiện đi lại Các cõi nước mười phương thơm Không cõi như thế nào chẳng hiện tại Tức là bọn chúng sanh bị vô lượng khổ làm bức thân mình, tuy thế vì chưng mức độ trí diệu của Quán Âm đó hay cứu khổ đến hết. Bây giờ mức độ trí diệu Quán Âm chính là sức làm sao nhưng hay cứu vớt khổ các cái đó? Trong nhà thiền khô tất cả câu chuyện:

Có vị Tăng hỏi Ngài Qui Tông:

- Thế như thế nào là mức độ trí diệu Quán Âm?

Ngài Qui Tông gõ loại đỉnh tía tiếng hỏi:

- Ông gồm nghe chăng?

Vị Tăng kia đáp:

- Dạ nghe.

Ngài Qui Tông bảo:

- Sao ta chẳng nghe?

Ông Tăng không đáp được, Sư tiến công đuổi ra.

Hỏi mức độ trí diệu Quán Âm, Ngài gõ loại đỉnh tía tiếng hỏi: "nghe chăng?" Ông Tăng đáp: nghe. Ngài nói: "sao ta ko nghe". Vậy quý khách thấy mức độ trí diệu ở chỗ nào? Ông tăng nghe gõ cha giờ đồng hồ thì theo giờ nhưng nghe, bỏ quên chủ yếu mình, cho nên vì vậy Ngài nói: sao ta chẳng nghe? Đó là muốn đề cập ông Tăng, nghe kia đề nghị lưu giữ lại chủ yếu bản thân, thì chính là sức trí diệu Quán Âm, mới qua không còn đông đảo khổ, còn theo giờ đồng hồ này mà nghe là bị khổ, cơ mà ông Tăng không tỉnh giấc được, cần Ngài mới tấn công đuổi ra.

Sức trí diệu là những điều đó, còn mình không hiểu nhiều, theo danh từ bỏ giải hoài ko thấy.

Rộng tu trí phương tiện đi lại Các cõi nước mười pmùi hương Không cõi như thế nào chẳng hiện

Theo phương tiện đi lại, Ngài hiện mọi mười phương thơm ko cõi làm sao nhưng mà không tồn tại hiện nay. Nói rõ hơn nữa thì cõi nào cũng hiện nay hết, vậy ngay lập tức trên đây có hiện tại không? Tức nghe tiếng gió, nghe tiếng chyên ổn, nghe giờ đồng hồ trống gì đều phải sở hữu hiện cả, trường hợp mình khéo nghe quay lại.

Các loại trong con đường dữ Địa ngục, quỉ, súc sanh Sanh, già, bệnh dịch, bị tiêu diệt, khổ Lần đông đảo khiến cho xong xuôi không còn Trsinh hoạt về từ tánh thì qua được khổ này, cả khổ địa ngục, súc sanh, có nghĩa là trong ba đường dữ. Chơn cửa hàng tkhô hanh tịnh tiệm Trí huệ tiệm rộng lớn Bi cửa hàng và từ quán Thường nguyện thường chiêm ngưỡng Sáng tkhô nóng tịnh ko dơ Huệ nhựt phá các tối Hay tiêu tai khói lửa Khắp soi sáng trần thế Đây cửa hàng chân thật, tiệm thanh khô tịnh, cửa hàng trí tuệ rộng lớn, quán từ cửa hàng bi.

Rồi trong các số đó sáng sủa thanh khô tịnh, không dơ dáy, y như khía cạnh ttránh trí tuệ phá các tối. Quán Âm là tiệm những điều đó, chính khu vực này là chỗ Ngài đãi đằng rõ ràng, tuy thế thỉnh thoảng đọc chữ nghĩa ko thấy. Quán chân, tiệm thanh khô tịnh, cửa hàng trí tuệ rộng lớn, quán tự bi chính là mẫu gì? Đó là lìa tưởng, trlàm việc về tánh, nếu như gồm tướng thì không còn thanh khô tịnh, hết chân thật rồi. Tánh chân thực kia vốn tối ưu đâu tất cả nhơ bẩn.

Lòng bi răn nhỏng snóng Ý trường đoản cú diệu nhường nhịn mây Xối mưa pháp cam lồ Dứt trừ lửa phiền đức não Lòng bi như sấm nổ, hiện nay có ai nghe được? Tâm từ nó bủa khắp, có ai cảm được? Tại sao không nghe được, ko cảm được trong khi nó vang nlỗi sấm, nó bủa mọi hết? trên vày còn đang sống và làm việc theo tưởng thôi. Còn ví như cảm được dòng kia thì kết thúc trừ lửa pnhân hậu óc.

Cãi kiện qua chỗ gian Trong quân trận hại đặc Do mức độ niệm Quán Âm Cừu ân oán phần đa lui tan Diệu Âm, Quán Thế Âm Phạm Âm, Hải Triều Âm Tiếng không những thế gian cơ Cho nên buộc phải thường xuyên niệm. Diệu Âm là tiếng nhiệm mầu, Quán Thế Âm là tiệm tiếng của trần thế. Phạm Âm là giờ đồng hồ tkhô cứng tịnh. Hải triều âm là tiếng sóng biển khơi nó vang không giới hạn.

Vậy giờ đồng hồ gì là tiếng nhiệm mầu, giờ đồng hồ thanh tịnh, giờ đồng hồ hải triều? Đó là giờ đồng hồ không lời ngơi nghỉ địa điểm bản thân, tức thị quá ngoài căn với nai lưng này, không hề mất kẹt chỗ căn uống, không còn mắc kẹt vị trí è cổ thì mới nghe được giờ đồng hồ đó. Cho đề xuất ở đây hay niệm luôn luôn luôn, lưu giữ vị trí kia luôn luôn nhớ, được như vậy đó là không tuân theo giờ đồng hồ mà lại mất mình. Niệm niệm chớ sinh nghi Quán Âm bực tịnh thánh Nơi khổ não nàn bị tiêu diệt Hay vày có tác dụng nương cậy Đủ toàn bộ công đức Mắt lành trông chúng sinh Biển phước to khó lường Cho cần nên đhình họa lễ. Đây kết lại, Quán Âm chính là bậc thánh tkhô hanh tịnh, nơi phần đa hại não giỏi có tác dụng chỗ phụ thuộc. Nếu mình khéo dừng tưởng trlàm việc về từ tánh, thì đó là chỗ dựa dẫm qua khổ, trong số ấy đủ toàn bộ công đức. Mắt lành trông bọn chúng sinh là trông sao? Tức là quên chiếc niệm ta, quên chiếc niệm bạn, không còn thấy tất cả ta, không thể thấy gồm bạn, chỉ có trọng tâm tự này mà quan sát toàn bộ thôi. Bởi vày sống vào tri loài kiến Phật thì thấy ai cũng tất cả tri kiến Phật, không thể thấy bao gồm mình khác, gồm tín đồ khác, thì mới có thể sử dụng được con mắt trường đoản cú mà chú ý bọn chúng sanh. Nếu cần sử dụng bé đôi mắt từ bỏ nhưng mà nhìn chúng sinh thì sao? Bớt khổ tức thời. CHÁNH VĂN: Bấy giờ, Ngài Trì Địa Bồ Tát ngay tắp lự trường đoản cú ghế ngồi vùng lên mang lại trước Phật bạch rằng: "Thế Tôn! Nếu bao gồm bọn chúng sinh nào nghe phẩm Quán Thế Âm Bồ Tát đạo nghiệp từ tại, Phổ Môn thị hiện tại mức độ thần thông này, thời phải biết công đức tín đồ kia chẳng ít".

Lúc Phật nói phẩm Phổ Môn này, trong bọn chúng gồm tám muôn bốn nghìn bọn chúng sinh mọi phạt vai trung phong Vô đẳng đẳng Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. GIẢNG:

Bây giờ Bồ Tát Trì Địa, từ bỏ ghế ngồi đứng lên, mang đến trước Phật bạch rằng: Nếu gồm bọn chúng sanh vào nghe phẩm này, thời phải biết công đức của fan đó vô cùng phệ, ko ít! Tại sao cho đây Bồ Tát Trì Địa đứng dậy? Trì là giữ lại gìn, Địa là khu đất. Giữ gìn khu đất trọng tâm. Bồ Tát Trì Địa tu công hạnh thường đi nơi nào khu đất gập ghềnh thì Ngài ban, sửa mang đến nó bằng phẳn. Ngầm nói phần nhiều bạn đề xuất soi về đất tâm của chính bản thân mình, hễ trọng điểm bình thì quả đât bình. Nếu cứ đọng lo bình phía bên ngoài thì ko khi nào bình nổi. Soi lại chổ chính giữa mình kia, rõ được chỗ chân thật thì thấy rõ mình với tất cả bạn những chắc hẳn rằng thật kia, new tất cả thông cảm thì mới bình được. Sống trở về trường đoản cú trọng điểm, thì đâu cũng là cửa ngõ Phổ Môn từ tại. khi Phật nói phđộ ẩm Phổ Môn này, vào bọn chúng tất cả tới 84000 chúng sanh phát trung tâm Vô đẳng đẳng vô thượng chánh đẳng chánh giác. Tâm kia chỗ nào nhưng mà phát? Thường tín đồ tu nhắm đến ở chỗ nào đâu mà lại phát trung tâm Vô thượng Bồ đề, xem nhẹ trọng tâm đó sinh sống địa điểm mình, lưu giữ bản thân có chổ chính giữa thiệt kia, tin chắc chắn mình có trung ương thật sáng sủa ra tức là phân phát trọng tâm chứ đọng gì. Có bạn cho là trung tâm Vô thượng chánh đẳng chánh giác đó Có nghĩa là trọng tâm của Phật. Mình phạt chổ chính giữa là nhắm đến Phật, sẽ là đọc theo chữ nghĩa rồi. Sự chân thành Vô thượng chánh đẳng chánh giác là trọng tâm giác ngộ hằng hữu, không bao giờ đứt quãng, trung khu kia ngay lập tức cái thấy nghe gọi biết của bản thân mình ở đây, không đâu khác hết. Vậy ở đây, ai ko vạc tâm được? Cửa này là cửa ngõ Phổ Môn rộng rãi đâu bao gồm chừa ai ?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *