NHỮNG MẨU CHUYỆN VỀ BÁC HỒ NGẮN, HAY, NHỮNG MẨU CHUYỆN VỀ TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH

Kể Chuyện chưng Hồ ❤️️ 15 mẫu mã Chuyện Hay, Ý Nghĩa tuyệt nhất ✅ minhmangreen.com share Đến bạn Đọc Những câu chuyện Kể Hay độc nhất Về quản trị Hồ Chí Minh.

Bạn đang xem: Những mẩu chuyện về bác hồ ngắn, hay, những mẩu chuyện về tấm gương đạo đức hồ chí minh


Kể Chuyện bác Hồ Đến Thăm fan Nghèo Ý Nghĩa – bài 1

nhắc Chuyện bác Hồ Đến Thăm bạn Nghèo Ý Nghĩa, cùng đón đọc chủng loại chuyện hay dưới đây nhé!

Tết năm ấy, năm Nhâm dần dần (tức là ngày 5 tháng 2 năm 1962) sau khoản thời gian cùng chỉ huy thành phố thủ đô đi thăm một số mái ấm gia đình và vui đầu năm mới với thiếu nhi tại Cung văn hóa gần hồ Hoàn Kiếm, bác bỏ Hồ nói với bạn hữu Chủ tịch ubnd thành phố – bác sĩ è cổ Duy Hưng để bác bỏ tự đi thăm một số gia đình nữa.

Cùng đi với bác bỏ có bằng hữu Vũ Kỳ – thư ký kết riêng của chưng và bạn hữu Phan Văn Xoàn (Cục Cảnh vệ). Đoàn mang đến thăm mái ấm gia đình chị Nguyễn Thị Tín – fan nghèo độc nhất của tp. Hà nội ở ngõ mặt hàng Chĩnh phố Lý Thái Tổ gần ngay bên hồ hoàn Kiếm. Đường từ đầu ngõ vào cho nhà chị Tín ngày ấy hết sức xấu, gập ghềnh khó đi và giải pháp xa chừng mấy chục mét, lại tối, chỉ có ánh đèn từ các nhà 2 bên hắt ra.


Đêm 30 Tết, trời lạnh lẽo căm căm, bác bỏ bước xuống khỏi xe rồi thuộc đoàn đi bộ vào vào ngõ tối. đơn vị chị Tín vẻn vẹn chỉ bao gồm một gian hẹp, đối chọi sơ, tuềnh toàng. Vào đến nhà thấy mấy đứa trẻ đã ngồi đùa trên loại phản mộc kê tại một góc.

Trong nhà chưa thấy bao gồm cái gì của không gian ngày tết, trên bàn thờ tổ tiên vẫn thấy lạnh tanh, không tồn tại hương khói, bánh trái gì hết. Nhìn căn nhà chật chội, quạnh vắng quẽ, lạnh lẽo tanh đêm 30 Tết, trong đôi mắt hiền hậu của chưng hiện lên nỗi bi quan thăm thẳm. Chú ý quanh ko thấy chị Tín sinh hoạt nhà, bác bỏ hỏi cháu bé bỏng đầu lòng của chị ý Tín là Lý Phương Liên chừng 9, 10 tuổi: người mẹ cháu đâu cơ mà giờ này chưa về?

Lý Phương Liên bẽn lẽn trả lời: Dạ thưa ông, mẹ cháu đi gánh nước thuê. Bao gồm xa không? con cháu đi gọi mẹ về ngay, nhà tất cả khách. Từ khu vực nhà chị Tín bao gồm đường thông ra bờ hồ Hoàn Kiếm, ở không tính đấy gồm một vòi nước công cộng. Đêm hôm khuya khoắt, các ngày giá buốt mướt cũng tương tự những ngày rét nực, chị vẫn ra đấy đứng đợi cho lượt mình, hứng nước gánh về cho các gia đình để lấy tiền đong gạo nuôi 5 người con nhỏ, từ ngày anh Lý Hùng – công nhân nhà máy Điện yên Phụ, chồng của chị qua đời.

Đứa bé nhỏ ra ngoài nhà. Một thời gian sau thấy một người phụ nữ ăn mặc lam lũ, bé guộc, bên trên vai gánh song thùng từ bỏ phía quanh đó đi về. Đồng chí bảo vệ bước ra mấy bước, hỏi nhỏ: Chị là chị Tín? Dạ vâng. Chị vào trong nhà có khách.

Đêm ấy trời rét, bác bỏ mặc áo bông, cổ quấn khăn, đầu team mũ len đan mà lại chị Tín vẫn dấn ngay ra bác Hồ. Chị bàng hoàng, cảm động đến nỗi để rơi mẫu đòn gánh với đôi thùng xuống đất. Chị chạy lại quỳ xuống bao bọc lấy chân Bác: “Trời ơi! Đêm 30 Tết bác bỏ còn mang lại thăm bà mẹ con cháu!”. Chị Tín nhảy khóc, nước mắt chảy dài trên gương mặt khắc khổ.

Bác di động cầm tay nâng chị Tín đứng dậy, chưng bảo: “Tết, Bác không tới thăm những mái ấm gia đình như cô, bác bỏ còn mang đến thăm ai nữa”. Chưng lại bảo: “Đêm 30 đầu năm cô vẫn tồn tại phải đi gánh nước thuê! làm cho thế có đủ nuôi những cháu không?”. Những lời bác bỏ hỏi, đậc ân như người cha hỏi người con gái của mình, chị Tín xúc động vấn đáp trong nước mắt: “Nghèo lắm, nhưng buộc phải cố để nuôi những cháu, bác bỏ ạ”.

Đồng chí thư ký riêng lấy rubi của chưng đã được chuẩn bị sẵn bỏ lên trên bàn thờ rồi thắp hương. Trường đoản cú đấy, một không gian tết đối kháng sơ, ấm áp tình người đang đi vào trong gian công ty hẹp đơn độc của chị em con chị Tín, chưng lấy kẹo chia cho các con của chị ý Tín và căn dặn phải cố gắng giúp đỡ người mẹ và cần cù học hành.

Sau ngày phương pháp mạng mon Tám thành công, đầu năm nào bác bỏ Hồ cũng để dành thời gian đi thăm hỏi, khuyến mãi quà, chúc tết những người có công với nước, những mái ấm gia đình nghèo khó, con em các dân tộc bản địa và đồng bào miền núi. Phần lớn nơi chưng đến thăm đều bởi vì lãnh đạo những địa phương chuẩn bị trước và dẫn bác bỏ cùng đi.

Nhưng năm ấy, trước tết khoảng chừng một tháng, chưng Hồ mời đồng minh Phan Văn Xoàn đến và giao nhiệm vụ là tìm cho bác bỏ một gia đình nghèo độc nhất vô nhị ở Hà Nội, để tết bác bỏ đến thăm. Tp hà nội những năm ấy còn không ít người nghèo, nhưng tìm kiếm được người nghèo nhất như mong muốn Bác thì thật khó.


Trong nhiều năm, các bạn bè lãnh đạo hà thành đều chuẩn bị đưa chưng đến thăm những mái ấm gia đình nghèo của tp nhưng bác cảm thừa nhận những mái ấm gia đình ấy hoàn toàn có thể chưa phải là tín đồ nghèo nhất. Đồng chí cảnh vệ contact nhiều nơi, chạm chán nhiều tín đồ vẫn chưa khẳng định được ai là fan nghèo độc nhất Hà Nội. Một hôm nhận được thông báo về là có mái ấm gia đình chị Nguyễn Thị Tín sống ngõ hàng Chĩnh, phố Lý Thái Tổ ngay gần hồ trả Kiếm.

Đồng chí cảnh vệ đích thân mang đến tận nơi, thẩm tra và so sánh với các hộ nghèo khác, thấy đây đó là hộ nghèo nhất hà nội thủ đô mà Bác ao ước đến thăm vào tối 30 Tết. Để câu hỏi đi thăm ra mắt tự nhiên và bảo đảm bình yên nên ko báo trước. Thế nhưng khi chưng đến thăm gia đình chị Tín, một dịp sau bà con thành phố đã biết.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Làm Rau Câu 3D Bằng Ống Hút Và Thìa, Cách Làm Thạch Rau Câu 3D Bằng Ống Hút Đơn Giản

Rời mái ấm gia đình chị Tín trở về, trời sẽ khuya, mang lại gần đầu ngõ thấy bà nhỏ trong phố đứng rất đông chờ Bác. Thật bất ngờ, đồng minh bảo vệ thấy hơi bồn chồn chưa biết cách xử trí thế như thế nào thì bác bước lại phía bà con. Mọi fan vỗ tay hoan hô reo lên: bác bỏ Hồ, bác bỏ Hồ.

Chờ cho mọi tín đồ im lặng, chưng bảo: “Tôi khôn xiết vui vì tình cờ được chạm chán các cụ, các cô, những chú sinh hoạt đây, nhưng tôi cũng rất buồn do vừa từ đơn vị cô Tín ra đây. Giờ đồng hồ này, sắp đến giao thừa, cô ấy vẫn còn đấy phải đi gánh nước thuê để đưa tiền đong gạo nuôi con. Thành phố ta đông nạm này mà chưa thấy ai xem xét một gia đình như cô Tín”.


Một người thay mặt đại diện bà con nhận thiếu thốn sót và hứa với bác là sẽ sửa chữa. Bác nói tiếp: “Đây là bác muốn nói đến tinh thần lá lành đùm lá rách rưới trong thành phố nhưng cái lớn nhất vẫn là nhiệm vụ của chính phủ”.

Đêm 30 tết trở về, lòng chưng nặng trĩu một nỗi buồn, vì chưng khát vọng của Bác, ham ước ao tột thuộc của chưng là làm sao cho tổ quốc được độc lập, dân ta được trường đoản cú do, ai cũng có cơm ăn áo mặc, người nào cũng được học hành. Dẫu vậy ở tức thì trong lòng tp. Hà nội vẫn còn nhiều người nghèo, vẫn còn đấy những mái ấm gia đình như gia đình chị Tín.

Sắp đến giao thừa, về bên nơi bác ở. Các đồng chí Ủy viên Bộ chủ yếu trị đã quây quần đông đủ nhằm chúc đầu năm mới Bác, cùng Bác mong chờ thời tự khắc thiêng liêng mở đầu một năm mới. Về mang lại nơi, lòng bác bỏ nặng trĩu một nỗi buồn, bác bỏ lặng yên ngồi vào ghế. Một lúc sau chưng nói: “Tôi vừa đi thăm một mái ấm gia đình nghèo độc nhất vô nhị ở Hà Nội.

Cô Tín – gia chủ giờ này còn buộc phải đi gánh nước thuê lấy tiền, để ngày mai cài gạo đến con. Chúng ta đã không biết những chuyện do đó ở ngay thủ đô hà nội của quốc gia mình. Tôi biết, không chỉ có một nhà như cô Tín đâu cơ mà còn đa số người nghèo khác nữa. Một Đảng gắng quyền mà để tín đồ dân nghèo hết vị trí để nghèo là lỗi của Đảng cùng với nhân dân”.

Câu chuyện về bác Hồ cách đó đã sát 60 năm, do đồng chí Vũ Kỳ – thư cam kết riêng của chưng và thiếu thốn tướng Phan Văn Xoàn nói lại làm chúng ta xúc động. Phố mặt hàng Chĩnh năm ấy, nay là ngõ 16A, phố Lý Thái Tổ đang khang trang, xinh xắn hơn nhiều. Căn nhà tuềnh toàng, 1-1 sơ của chị ý Tín năm xưa đã là khu nhà ở 3 tầng của công ty khác.


Những người con của chị Tín ngày ấy đã phương trưởng đi nơi khác. Cô nhỏ xíu Lý Phương Liên nghe theo lời bác căn dặn, học hành đến nơi, mang đến chốn, biết làm cho thơ, có bài bác thơ nổi tiếng “Ca Bình Minh”, được về làm việc ở Báo Nhân Dân, tiếp đến theo chồng vào thao tác làm việc ở Đài phạt thanh – Truyền hình thành phố Hồ Chí Minh. Những gia đình nghèo ở tp hà nội cũng như cả nước giảm đi đáng kể, nhân dân ta ko chỉ ai cũng có cơm ăn, áo mặc, người nào cũng được học tập mà còn được ăn uống ngon, mang đẹp, học hành ngày càng tiến bộ.

Thế nhưng, cứ trước thềm xuân đến, họ lại bồi hồi xúc rượu cồn nhớ đến câu chuyện Bác Hồ đến thăm người nghèo nhất tp. Hà nội đêm 30 Tết. Phong cách quần chúng vô cùng giản dị và đơn giản của Bác, lòng kính yêu vô hạn của Bác đối với những tín đồ nghèo khổ, cùng với nhân dân tạo cho Bác trở bắt buộc vĩ đại, linh nghiệm với dân tộc bản địa ta, non sông ta. Và mẩu truyện xúc đụng về bác mãi mãi là tấm gương vô cùng trong sáng để bọn họ noi theo.

*

Kể Chuyện bác bỏ Hồ Hay nhất – bài bác 2

đề cập Chuyện chưng Hồ Hay duy nhất được tinh lọc và chia sẻ đến bạn đọc sau đây.

Nghe tin bác bỏ đến thăm trường em nhỏ miền Nam, các cô chú phụ trách trường tíu tít chuẩn bị, trang hoàng hội ngôi trường đón Bác.

Khi bác bỏ đến, toàn bộ mọi người ùa ra đón bác bỏ và đưa bác đến hội trường sẽ được sẵn sàng cờ, hoa lộng lẫy. Mà lại Bác đề xuất dẫn chưng đến khu nhà bếp và phòng ngủ cá nhân xem các cháu có được ăn no, ngủ ấm và chăm sóc chu đáo không. Tiếp nối Bác lôi ra một gói kẹo béo chia đều cho những cháu. Đang nhìn các cháu ăn uống kẹo, bác bỏ chợt nhấn ra có một cháu đang đứng ở góc cạnh phòng, nét mặt ai oán xo. Bác bỏ gọi lại hỏi:

Cháu tên là gì? bởi sao lại đứng ngơi nghỉ đây? con cháu tên là Tộ. Vày cháu phạm lỗi, tay dơ không cọ nên những cô chú phạt, cấm đoán nhận kẹo của Bác.

Bác cười bảo chúng ta Tộ mang đi rửa tay rồi chia kẹo mang lại Tộ, tiếp đến Bác dạy: từ bỏ nay, cháu phải luôn luôn giữ gìn hai tay cho không bẩn nhé. Bàn tay con người rất đáng quý. Chúng ta Tộ cực kỳ cảm cồn trước sự chăm lo ân đề xuất của Bác. Tự đấy, bạn luôn luôn giữ đôi tay sạch sẽ và cọ tay sạch trước lúc ăn.

Chia Sẻ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *