< Allkook > Phản Diện Tôi Chỉ Thích Chạy Trốn bởi mono0903 BẠN ĐANG ĐỌC < Allkook > Phản Diện Tôi Chỉ Thích Chạy Trốn Fanfiction Kẻ phản diện sa chân vào lưới tình, Dẫu chẳng phải vai chính, em vẫn muốn ở bên anh" /> < Allkook > Phản Diện Tôi Chỉ Thích Chạy Trốn bởi mono0903 BẠN ĐANG ĐỌC < Allkook > Phản Diện Tôi Chỉ Thích Chạy Trốn Fanfiction Kẻ phản diện sa chân vào lưới tình, Dẫu chẳng phải vai chính, em vẫn muốn ở bên anh" />

PHẢN DIỆN TÔI LÀ MẸ CẬU

*
làm phản Diện Tôi Chỉ đam mê Chạy Trốn">

< Allkook > bội nghịch Diện Tôi Chỉ say mê Chạy Trốn

vị mono0903

Bạn đang xem: Phản diện tôi là mẹ cậu

*

Xem thêm: Quầng Thâm Mắt Thâm Như Gấu Trúc Sẽ Lập Tức Biến Mất, Mắt Thâm Như Gấu Trúc

BẠN ĐANG ĐỌC

< Allkook > phản nghịch Diện Tôi Chỉ thích Chạy Trốn

Fanfiction

Kẻ phản nghịch diện sa chân vào lưới tình. Dẫu chẳng đề xuất vai chính, em vẫn ước ao ở mặt anh. " Không được cho phép em sợ hãi tôi." " đồ dùng nhỏ, em ghét tôi." " Tôi có rất nhiều tiền." " Tôi thích." " Tôi bảo em đứng lại." " Điền bao gồm Quốc, em muốn chạy đi đâu." Auth...

#allkook #fanfiction #hopekook #hoseok #jikook #jimin #jinkook #jungkook #namjoon #namkook #seokjin #taehyung #taekook #vkook #yoongi #yoonkook #đammĩ



" Chính Quốc, con còn đứng đó làm gì, mau lại đây. "

" Vâng. "

" Đây là phụ vương con, Điền Mặc Niên. Còn đây là anh nhị con, Điền Mặc Ngũ. Điền Y Y là ...

" Là tiểu bảo bối của Quốc ah. "

" Y Y, phụ thân đã dạy nhỏ không được cắt ngang lời người lớn rồi mà. "

" Oh." Đứa bé sụ mặt xuống.

" Anh hai, em không sao. "Chung Quốc cười nhẹ : " Y Y rất dễ thương."

Đứa trẻ được khen liền bật cười tít mắt, còn hôn lên má của cậu chụt một tiếng.

Đổng Lam từ vào phòng bếp bước ra, hai mắt nhìn tình cảnh này mà ngây người, vào lòng dâng lên cỗ lo lắng, sợ rằng nhỏ gái mình bị đẩy ra như lúc trước đến bầm tím chân tay. Không ngờ Chính Quốc không bài xích chán ghét, còn dịu dàng hôn lại một cái vào má Y Y.

Không khí ngưng đọng vài phút, Đường Hoa nắm lấy tay con dâu mình nhẹ giọng : thằng bé bị mất trí nhớ.

Câu trả lời coi như hóa giải một phần khúc mắc, Đổng Lam thở phào nhẹ nhõm. Mấy người nhìn nhau, ông Điền trầm tiếng :" Được rồi, cả nhà sum họp, mau đi ăn cơm thôi. "

" Phải phải, chị đã chuẩn bị rất nhiều món mà em thích, Tiểu Quốc, mau ."Đổng Lam muốn ẵm lấy Y Y, cô nhóc lại một mực bám vào người cậu. Chính Quốc cẩn thận vỗ về đứa trẻ vào lòng, đáy mắt thập phần ôn hòa :" Chị dâu, em sẽ chăm sóc Y Y thật tốt."

" Vậy được, làm phiền em rồi. "

" Không có gì."

Bữa ăn tối nhanh chóng trôi qua, Chính Quốc dường như đã nắm được vấn đề then chốt. Vì cậu chỉ mới đọc trang giới thiệu đầu tiên của cuốn tiểu thuyết, thông tin ngoài cái tên và vị trí của các nhân vật trong truyện, Chính Quốc hoàn toàn mơ hồ. Hiện tại Đường Hoa - mẹ của Điền Chính Quốc đã thuật lại sơ sơ gia thế và nguyên nhân cậu phải vào viện, môi mọng khẽ nhếch lên, cậu đoán mình đang ở phần đầu của câu chuyện, ngoài Trịnh Hạo Thạc ra, cậu chưa dây dưa với phái nam nữ chính khác, quá tốt.

Nhìn bộ đồng phục trên tay, cậu có chút ngán ngẩm, cậu sớm đã qua cái tuổi đi học, còn là thầy giáo của một trường Đại học nổi tiếng. Bây giờ xuyên không lại phải nếm mùi vị cắp sách tới trường, lẽ nào cậu bức học trò của mình quá đáng nên mới rơi vào tình cảnh như này. Vả lại, không biết cái cuốn tiểu thuyết đó có mấy tình tiết quen thuộc này không nữa : nữ chính nhà nghèo nhưng học trường hoàng gia quốc tế, phái nam chính tổng tài 17-18 tuổi IQ 2000 tiếp quản công ty mạnh xuyên thế giới vậy mà vẫn phải đi học. Trời ơi, cậu muốn tịnh tâm.

Soi gương mất nửa tiếng, Chính Quốc thấy mình cũng không có khác biệt gì nhiều, chỉ là ờm... Trẻ hơn, 18 tuổi thanh xuân tươi đẹp biết bao, có ô dù chống lưng là Điền gia lớn mạnh, vậy mà lại trở thành phản diện giữa câu chuyện tình đẹp của nam nữ chính, còn là truyện NP. Cmn tác giả, ta mà chui ra khỏi thế giới này, nhất định sẽ dùng bàn tay kim cương đấu với bàn tay vàng nhà ngươi, quá cẩu huyết, nhưng mà hình như cậu chưa có đọc truyện.

****

Sáng sớm, Chính Quốc đã ra ngoài chạy bộ, người giúp việc tởm ngạc một hồi rồi cũng cấp tốc chóng trở lại hoàn thành công việc của mình. Mồ hôi ướt đẫm trên vai, cậu dừng lại đi vào vào nhà, cô nhóc Y Y từ lúc nào đã phi tới ôm chặt lấy cậu. Chính Quốc nở một nụ cười tươi, nhìn đôi mắt non nớt ngây dại trước mặt, kí ức hồi bé đột ngột tràn về.

Ngày đó, cậu vì cố gắng lấy lại món đồ chơi mà làm thân phụ mẹ phân tâm, tay lái mất hướng, chiếc xe cộ lập tức va chạm trên đường cao tốc, phụ vương cậu bị mảnh kính vỡ đâm vào bụng tử vong tại chỗ, mẹ cậu khắp người toàn máu đẩy cậu lăn ra ngoài trước lúc chiếc xe phát nổ.

Ngày đó, cậu tận mắt chứng kiến người thân của mình ra đi, là vày cậu, là cậu hại chết bọn họ.

Những kí ức đau thương vẫn luôn rong ruổi đeo bám, những lời miệt thị coi khinh dồn dập bên tai, cậu vẫn không bao giờ thoát khỏi và quên đi nó. Cậu đã từng có ý định tự tử, nhưng lúc ấy Trịnh nam Kiêu lại xuất hiện. Sưởi ấm trái tim cậu, đến cậu hi vọng sống. Hai năm ra nước ngoài phát triển bản thân, tích trữ được số tiền kha khá, cậu muốn cùng hắn kết hôn. Không ngờ, ngày trở về, hắn mang lại cậu một cặp sừng dài, ôm người bạn thân của cậu Đỗ Lan Vy lõa thể quấn quýt vào tiếng rên rỉ. Đau thật !

" Quốc khóc. "Tiểu Y Y ngô nghê một tiếng.

Chính Quốc bừng tỉnh, cậu bế cô nhóc lên, tay vệ sinh sạch nước mắt. Nhìn ánh bình minh rực rỡ ngoài kia, cậu khẽ buông lỏng người, thân phận mới, gia đình mới, cậu muốn bảo vệ nó !

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *