AI NÓI TUỔI TRẺ KHÔNG THỂ LẦM LỠ

Chương thơm 01 Chương 02 Chương thơm 03 Chương 04 Chương 05 Chương 06 Chương 07 Cmùi hương 08 Chương 09 Chương thơm 10 Chương 11 Chương thơm 12 Chương thơm 13 Chương 14 Chương thơm 15 Cmùi hương cuối

Hôm định thưa cthị trấn với ba, tôi vẫn lo ngại rất rất lâu, nhưng mà nghĩ cho tới Quý Ngân Xuyên đang sống vào cơ thể tôi, tôi không thể lo gí nũa.Lúc nạp năng lượng cơm trắng chấm dứt, tôi bình ti4nh nói:” Bố, con gồm một cthị trấn muốn thưa cùng với bố”.

Bạn đang xem: Ai nói tuổi trẻ không thể lầm lỡ

Bố tôi ngồi trước ti vi vừa coi thời sự vừa nói:” Có chuyện gì vậy?”Tôi vãn bình tĩnh :” Con xin thôi câu hỏi rồi”.Bố tôi vẫn chưa chắc chắn, ông nói:” Sao vội vàng vậy, gắng cơ quan khu vực Lý Lê thì sao rồi?”“ Không đề xuất, bé ko làm cho khu vực đó, À đúng rồi, nhỏ báo với bố cthị xã này nữa”.“Cái gì?”“ Con cùng Lý Lê chia tay rồi”.Một dòng gạt tàn bay về phía tôi, hết sức nkhô giòn cùng siêu chuẩn, đúng chuẩn nhu thương hiệu lửa đạn đạo lưu độngp ship hàng chiến tranh của Mỹ. tôi không né đi, nó rơi trúng đầu, nhức điếng.“ Cái thằng nghịch tử này!”- Bố tôi giận dữ quát mắng.Mẹ bắt gặp chiến sự xảy ra, tức tốc chạy tới chắn cho tôi, nhỏng dáng vẻ điệu của bạn hữu Huỳnh Kế Quang năm nào. Bà nói:” Có đau ko con?”Tôi nói :”Không sao ạ, bà mẹ, đích thực ko có gì đâu, nhằm nhỏ lý giải cùng với bố”.“Tao ko nghe mày lý giải gì cả, ngươi chim cút đi tức thì mang lại tao”- Bố chỉ ra cửa ngõ với nói.:Con Không đi”. Nói xong câu này, tôi cũng thấy tương đối bùn mỉm cười.Nhưng bố tôi thì không hề cười cợt, ông nói:” Được rồi, ngươi ko đi thì tao đi”>Ông quăng quật về phòng bản thân, đóng sầm cửa ngõ lại. chị em vôi chạy đi rước d6au Hồng Hoa mang lại tôi. Tôi xoa dầu, vẫn còn đấy rất cứng, chẳng sao cả,chỉ cần a đụng một ít thôi mà lại, chiếc gạt tàn đó đã đổ vỡ nhưng lại đầu tôi vẫn chua vỡ lẽ, xem ra sau khoản thời gian Quý Ngân Xulặng phù hợp thành một trái nhiên rất nặng tay.Mẹ tôi vừa xoa dầu Hồng Hoa cho tôi vừa xót xa mắng tía , kiểu mẫu dịp sau, toi6lay16 số tiền tiết kiệm ngân sách và chi phí mấy trong năm này mà lại tôi vừa rút ít sinh hoạt Ngân hàng về, tất cả là 6 vạn tệ, tôi gửi không còn mang lại bà mẹ rối nói:”Mẹ, chắc rằng nhỏ yêu cầu tránh Thượng Hải”.Mẹ tôi sẽ xoa dậu Hồng Hoa, bỗng dưng buôn g tay , kinh ngạc đến hơn cả không thốt được ra lời như thế nào. Mẹ im fan chẳng nói chẳng ràng, rồi bà ôm lấy tôi. Đây cũng là lần trước tiên trường đoản cú lúc tôi phệ bà ôm chặt tôi vắt này. Một thời gian sau, bà nói: “Thằng con quý tử của người mẹ, cthị trấn của con còn đặc sắc hơn phyên ổn tivi dài tập vậy! Có thật là bé quyết định đi rồi sao?”Tôi vừa thấy ấm cúng vừa bi ai cười:” Con thực thụ phỉa đi bà mẹ ạ, nhỏ thật bao gồm lỗi với cô gái đó”.Câu trả lời của người mẹ góp tôi hiểu được bà thực thụ còn thơ mộng rộng tôi. Bà nói:” Mẹủng hộ nhỏ, tuy nhiên ko đượ cho bố bé biết, mấy ngày này bà bầu vẫn làm nuốm bài toán của ông ấy rồi”.Thực ra tôi không định phân tích và lý giải cho tía, cũng không muốn tất cả sự cảm thông của ông.

Xem thêm: Bàn Ghế Sắt Ngoài Trời Hà Nội, Chuyên Bàn Ghế Sân Vườn Tại Đống Đa

Tôi nghĩ về bao gồm nói gì cũng ăn hại , chỉ cho đến khi tôi thành công thì ông mói hiểu được, bên trên đời có rất nhiều bạn những điều đó. Cái nhân loại TMD này, có lẽ tôi vẫn chú ý thấu .Mẹ lại ôm tôi thời trước mới để tôi trở lại , hơn thế nữa lúc đi, chị em lại mang ra 2 vạn trong số tiền tôi đưa bà rối nói:”Số tiền còn lại của nhỏ bà bầu cũng ko buộc phải đâu, chị em sẽ giữ lại được góp nhỏ, trong tương lai con mang lại đó học cao học lưu giữ yêu cầu duy trì gìn mức độ khỏe”.Vì câu nói này của mẹ, tôi nghĩ về bằng gần như giải pháp tôi phỉa biểu hiện mình cho mấy người cơ thấy .Sau Lúc xuống lầu, tôi ko Gọi xe cộ về khu vực đồng chí ngay nhưng mà chạy tới mẫu ghế chao vào vườn hoa. Có cô nhỏ nhắn với bím tóc nhỏ tuổi ngồi mặt chú ý tôi, quan sát hồi lâu rồi cất giọng non nớt:” Chú ơi, chụ già vậy rồi còn phù hợp đùa xích đu ạ?”.Vừa nghe câu nói này tôi suýt chút ít nữa gã nhào tự trên ghế chao xuống, không nhâm thì tôi bắt đầu 24 tuổi thôi mà. Đúng là một trong cô bé nhỏ dễ thương!Tôi hỏi:” Cháu bé xíu, con cháu mấy tuổi rồi?”.Cô bé nhỏ nũng nụi nói:” Cháu nói vời chụ nè cổ, cháu 7 tuổi rồi đó!”.Tôi nhại lại giọng cô nhỏ bé :” Được rồi. nỗ lực sao cháu lại làm việc bên phía ngoài 1 mình ráng này, ban đêm buộc phải trở về quê hương chuẩn bị làm cho bài bác tấp chứ”.Cô bé nói tiếp:” Cháu làm cho hoàn thành rồi, hiện nay là giờ đồng hồ chơi, cháu không chơi một mình đâu, Tiểu minc, Tiểu Cường đền vẫn coi phim hoạt hình ở trong nhà, con cháu tại đây đợic các bạn ra chơi”.Vừa nghe đang biết cô nhỏ xíu này đang nhiễm tân oán học tập ứng dụng bậc đái học, đến Gọi tên cũng bắt buộc Tiểu này, Tiểu cơ. Trong sách tân oán bậc tiểu học tập thường cầm cố này:” Tiểu Minch có hai chiếc bút chì, Tiểu Cường gồm bố mẫu bút chì, hỏi hai bạn bao gồm bao nhiêu cái cây bút chì?”Tôi lại thường xuyên hưởng thụ cảm xúc ngồi trên xích đu mà thời điểm nhỏ trước đó chưa từng d8u7o75c cảm giác. Cô bé kia đùng một cái nói:” Chú ơi, crúc coi chúng ta ấy cho kìa!”.Tôi nhìn theo, ồ, hai cậu bé đầu củ cải kia chắc chắn là Tiểu Minh và Tiểu Cường cơ mà cô nhỏ xíu vừa nói.Cô bé nhỏ nhày từ bên trên ghế chao xuống, kéo tay nhì cậu bạn rồi nói:” Chú ơi, chụ ơi, đấy là Tiểu Cường, còn đấy là Tiểu Minh”.Sau đó cậu nhỏ bé thương hiệu Tiểu Cường đó chợt kêu lên:” Chụ ơi, sao đầu chú bị tmùi hương vậy”.Tôi sờ lên đầu, gồm miếng gạt bà mẹ vừa giúp tôi dán. Cậu nhãi b6n cạnh nói chen vào:” Chụ ơi, hình như crúc là Tiểu Bạch đại ca nghỉ ngơi phố kia buộc phải không?”Tôi cười, búng mũi cậu nhỏ xíu rồi nói :”Đây là bị kẻ xấu đánh đấy”.Cô bé bỏng hỏi :” Kẻ xấu làm sao hả chú?”“ một fan giỏi , chỉ khá xấu thôi. Chụ phỉa đi trên đây, các cháu chớ nghịch muộn quá nhé, trời tối dễ dàng có kẻ xấu đó.”“ Không sao đâu”- Cô bé nhỏ sụt sì nước mũi-“ Tiểu Cường cùng Tiểu Minc đang đảm bảo an toàn con cháu , từ biệt chú nhé.”“Nhóc ạ, giã biệt cháu”.Tôi ngước lên nhìn ành đèn hắt lên trường đoản cú cửa sổ đơn vị mình. “Tạm biệt, giã từ ông bố xấu tính của nhỏ, tạm biệt fan người mẹ tốt nhất có thể trên đời”. Nói ngừng tôi mỉm cười niềm phần khởi tách sân vườn hoa. Vừa đi vừa ngoái đầu lại nhìn tía bạn nhỏ tuổi đang đùa giỡn, đột nhiên tôi thấy cay cay mũi, vừa vui vừa hy vọng khóc, vì tôi thấy cha cháu nhỏ xíu nghịch cùng nhau khôn cùng vui, rất giống hệt như niềm mơ ước đã qua của mình.
*

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *