RƯỢT ĐUỔI VỚI TUỔI THƠ

Xem toàn bộ 190 chươngChương new nhấtCHAP 177CHAP 176CHAP 175CHAP 174CHAP 173CHAP 172CHAP 171CHAP 170
Tóm tắt hồ hết chapter trước : trong một ngày rất đẹp trời xuất hiện thêm một fan con gái, chị của Như tên là Nhi.

Bạn đang xem: Rượt đuổi với tuổi thơ

Bạn này cực kỳ xinh đẹp cùng còn các uẩn khúc tôi chưa biết. Toàn bộ những gì về Bảo Nhi là một trong những ẩn số mờ mịt và chổ chính giữa tối.Tình cảm giữa tôi và Bạch Yến vẫn thế, vẫn yêu nhau đặm đà như ngày nào. Tuy nhiên càng ngày tôi càng phân biệt rõ hơn như đã giành tình yêu đến tôi chỉ với em che giấu và không muốn làm cực nhọc xử hay tổn mến ai hết. Rồi JangHe, một thằng khốn nàn tôi cũng chưa biết rõ hơn về hắn kế bên hai chữ “ tình địch “. Tôi run sợ thời gian cứ trôi mãi cơ mà tôi không tống khứ hắn về được Nhật. Tôi gồm hai sự gạn lọc : một là hắn đi, hai là thiếu nữ tôi yêu đề nghị về Nhật. Điều này làm tôi nặng nề xử cùng tôi liên hệ gặp gỡ đến Nhi, tôi tưởng rằng chị ấy sẽ giúp mình vì chưng dù gì rồi cũng sống chung trong một ngày. Với rồi tôi nhận được một cái đồng ý đầy hài lòng. Cứ tưởng gần như việc tiện lợi nhưng đời không phải như mơ, nó đi trái lại các gì tôi suy nghĩ. Ban đầu là việc tôi gặp gỡ chị Nhi ngoài chợ ngồi hấp thụ nước với JangHe, nhì là vào một ngày đến lớp tôi bị đá té xuống lộ, xương bên cạnh hông có vụ việc và buổi tối hôm đó tôi nằm ngủ trong nhà anh Tùng cùng với Bạch Yến. Đến hôm sau trong những lúc mơ màng thì tôi phát hiển thị có gì đấy không ổn trong mẩu truyện mà Bảo Nhi kể mang lại tôi nghe lúc sáng cùng tôi phát hiển thị sơ sở.- chắc chắn rằng nhầm lẫn nhưng mà thôi – Tôi tự cho khách hàng là đa nghiBuổi trưa hôm đó tôi, Như với em vẫn đi học thông thường trước thời gian đi thì được ăn một bữa súp cua ngon miệng của chị em nấu. Vớ nhien ba cô gái ấy khen lấy khen để. Sau thời điểm lên phòng sẵn sàng đi học tập tôi có tạt qua phòng nhì ông anh, để quá lâu không truyện trò với hai ông bá đạo. Từ loại ngày Như xuất hiện, Bạch Yến sag bên tôi ở.- Đại Ca. – Tôi vỗ vai nhị ông anh vẫn nằm trực tiếp cánh chuẩn bị ngủ.- Gì mậy ? – anh ba trợn mắt.- bao gồm gì nói đi nhằm tao còn ngủ. – anh hai ngồi dậy.- Hehe, ngồi thì thầm với nhị anh không được rồi – Tôi khoác tay.- có gì nói chị em mày đi – Ông anh cha tỏ ra cáu.- Chuyện là ao ước nhờ anh huynh quan sát và theo dõi một người. – Tôi nói thằng ra luôn.- theo dõi ?- Ai ? mày khùng à- Một bạn con gái. Khùng mẫu đầu anh – Tôi chống cự.- Víu – Một cú đấm cất cánh đến.Tôi giật bạn bật ra một phía..- Đệt, anh làm những gì thế. – Tôi thở hì hục.- Đánh mày, hehe. – anh Hai cười cợt đểu trá.Cú vừa rồi nhưng tôi ko né kịp thì xác định…. Ông anh Hai có khả năng sẽ bị ngũ cơ mà phanh thay. Một là bố, hai là mẹ, ba là Bạch Yến, ba là Như, năm là Nhi với đám chúng ta của tôi.- theo dõi và quan sát ai ? xinh ko ? có chúng ta trai chưa – anh cha thì bình thản điều tra.- chị Nhi, xinh ngoài chê, chúng ta trai chưa có – Tôi nói.- Đệt – 2 ổng giật mình rồi chạy lại rước tay chụp vào mồm của tôi.- Aaaa – Tôi la nhưng chẳng thành tiếng.- Mày có ý thiết bị gì ? – anh hai trừng đôi mắt hỏi.- Ai thuê ngươi ?- aaaa – tôi bị vậy hai tay và bịt miệng.“ tổ chát nhị ông bịt miệng tôi thì nói bởi đường mông à “ – Tôi trò chuyện trong bụng.La một hồi nhì ổng cũng phát âm rồi buông tay ra, tôi muốn cho từng người một đấm kinh hồn bạt vía nhưng vì họ là hai người nên tôi nghĩ cố gắng lại thôi. Một không chọi lại hai. Sao một hồi bàn tán, đưa ra chế độ để thuyết phục hai tín đồ họ thì Như điện thoại tư vấn tôi chuẩn bị đi học, sau cùng tôi cảm nhận một cái đồng ý ở vẻ vẻ ngoài miễn cưỡng cơ mà thật ra trong tâm của nhị ông đấy hết sức vui vì tác dụng tôi giao tất cả cho hai fan đó.Buổi chiều hôm đó… Đám bạn của tôi vẫn chưa chắc chắn là chiều hôm qua thằng các bạn của nó bị fan ta đánh nỗ lực nào đâu đề xuất mọi chuyện gần như là lặng sóng. Tôi dặn Như với Bạch Yến ko được nói đến họ biết, tôi không muốn tạo ra chuyện béo khi chưa chắc chắn đầu đuôi mẩu truyện và tuyệt nhất là không thích lôi bọn họ vào chuyện riêng này. Suốt ngày từ bây giờ Như cứ cầm điện thoại thông minh suốt, tôi chú ý có ai đó call cho em suốt. Cơ hội em nghe máy thì đi gần như là tránh phương diện tôi, tôi hy vọng nghe lén cũng ko được. Đám bạn tôi phát chỉ ra điều này…- Ê, nhỏ Như hôm nay sao ấy ngươi ? – thằng Hùng bắt đầu câu chuyện sau tiếng ra chơi.- Ừ, nó cầm điện thoại cảm ứng suốt, ko lẻ có bạn trai rồi – thằng Đức phán cùng với vẻ suy tư.- làm những gì có – thằng lịch sự như không thích tin.- Ừ, tao còn chưa xuất hiện cửa làm cái gi có thằng nào gồm cửa – thằng Khôi lạc quan với vẻ đen đuốc của mình.- ngươi đang ảo tưởng đó con – Tao vỗ vai nó rồi cười tự dưng bên hông đau nhói.- ngươi sao gắng ? – Thằng Chung, Tùng phát hiện nay ra nghi ngại ở vẻ mặt của tôi.- không ! tao sôi bụng xíu thôi. – Tôi gắng nói rồi nhăn phương diện như khỉ ăn ớt.Bạch Yến vẫn ngồi rỉ tai vói Mai hốt nhiên quay xuống, chắc hẳn rằng em dưới này còn có chuyện, chắc chắn là em biết tôi vẫn đau. Rồi em bất chợt đi xuống…- Hì mấy chúng ta . đến tớ gia nhập với – Bạch Yến đi cấp tốc lại rồi ngồi xuống tủm tỉm cười.Dù là hoa đã tất cả chủ nhưng lại đủ tạo cho chúng nó rưng rưng và rượu cồn lòng, đến tôi đây đang là nhà mà còn bắt buộc xiêu.- Hehe, Yến khỏi yêu cầu xin đâu – thằng Dương lộ ra vẻ mê gái.- Hì, hai tuần nữa lớp mình đang cấm trại kia – Bạch Yến nói.- Ủa, nhanh vậy.- Ở đâu ?- khi nào ?-….- nhì tuần nữa, địa điểm thì mình không biết nhưng lớp bản thân sẽ là 1 trong lớp đặc biệt. Mình nghe Mai nói là có một số nhà tài trợ cho chuyển động cấm trại trong năm này của trường mình kia – Em xong bằng một thú vui nhẹ nhàng đầy và ngọt ngào say đắm.- Ngon. – Tôi đáp.Đám chúng ta vỡ òa vào hạnh phúc, tôi cũng thấy bao gồm một sự gì đấy nôn nao. Không gi hết bọn chúng nó bàn mang đến chuyện xây đắp liều trại thay nào rồi nhà hàng ăn uống ra sao, nghe nhưng mà hồi đúng theo cả lên.- Vui anh rò rỉ - Em cúi đầu nói chuyện khẽ vào tai tôi rồi bước đi.Em luôn có những hành động như gắng vừa thanh lịch vừa để lại biết bao ánh nhìn ghen tuông mơ ước của những thằng bạn của tôi. Vào nhóm hiện nay tôi là thằng niềm hạnh phúc nhất. Công ty khá mang hạnh phúc, bạn nữ xinh xắn tài giỏi thì còn điều gì khác bằng. Ai ai cũng phải một lần mong ao…Tôi cố gắng giữ bí mật chuyện kia với đám bạn. Suốt buổi học hôm ấy tôi có vài đợt đau ngói đến mức các giọt mồ hôi đỗ tuông cả. Bạch Yến với Như trong khi biết được vấn đề này nên hai bạn họ cứ xoay xuống chỗ tôi miết tạo nên giáo viên đề cập nhở tương đối nhiều lần cùng đám các bạn của tôi cũng hoài nghi.Sau buổi học, tía đứa cửa hàng chúng tôi tạt ngang qua bệnh viện để khám mang đến tôi. Tôi gồm tin không giỏi là vẫn còn đau liên miên dài khi dấu bầm hiện rõ, chắc do hôm đó va chạm khỏe mạnh với một vật.- Nghỉ soccer anh nhé – Bạch Yến nói.- Sao ?- cố kỉnh mà đá gì. – Yến nói.- có thể lại mong muốn chết – Như nói mẫu mã mỉa mai tôi.- Ừa, kệ tớ - Tôi nói cùng với Như.- Ừ thì kệ - Như nói rồi nhún nhường vai một phát đi thẳng.Rồi làm việc đấy tôi chả biết sao em dễ dàng hờn như vậy làm mang đến tôi cảm thấy mình tất cả hơi quá, Bạch Yến cô bé nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn. Chưa đau mà các giọt mồ hôi đã đổ bởi góc nhìn ấy.Chiều hôm kia về cho nhà đã chiều tối, tôi chạy lén vào phòng ba lấy chai rượu thuốc dùng để xoa lốt thương trong lúc bố tắm. Lên phòng gạch áo lên tôi thấy ở bên hông mình là đa số vết bầm tím thâm.- Ui cha – Nước mắt rơi bao giờ tôi không tuyệt luôn.Đau điếng cả người. Đúng lúc đó…- Cạch – cửa mở ra.Người phi vào là Như chứ không hẳn Bạch Yến, vì lúc nãy vừa về tôi bảo hơi đau bụng, chỉ là bảo vờ vịt thôi vững chắc Như tưởng thật đề nghị trên tay là 1 ly trà gừng.- Trời – Em hoảng hốt.- Sì – Tôi nhằm chai rượu dung dịch xuống làm cho kí hiệu dạng giũ yên ổn lặng, đi khập khiễng một mặt bước lại chỗ Như đang hoảng hồn.Đưa đầu ra ngoài nhìn một cách lén cơ hội rồi tạm dừng hoạt động lại. Nói gì chứ tôi sự Bạch Yến thấy cảnh này, nhưng chị Nhi thấy chắc anh chị tôi hầu như biết luôn quá, rất tốt đề chống hai cô gái ấy.Như nhằm ly trà rừng lên bàn học tập của tôi rồi đi rước chai rượu.- Tớ xin lỗi bởi vì vào phòng đã không gõ cửa.- không sao, hehe – Tôi thấy không tự tin ngại khi ở trần không có mặc áo.- mặc áo vào đi – Như nháy mắt.- À, ờ.. để tớ tha hoàn thành đã. – Tôi tha cấp tốc chóng.- Thôi đi anh hai, tha cụ mà có kết quả gì. Để chai rượu xuống đi, chờ tớ xíu. – Như nói rồi chạy nhanh xuống công ty dưới.Tôi vẫn lừng chừng có chuyện gì xảy ra nhưng vẫn làm theo những gì cô gái ấy rồi. Công nhận rỉ tai với gái quên luôn luôn cái cảm xúc đau.Đợi xíu thì Như đi lên với một thau nước ấm và.. Em lấy trong túi ra một cái khăn lau kèm cùng với một bọc bông gòn.- Lại đây cấp tốc lên. – Như kéo ghế mộc lại mang lại tôi ngồi.Tôi tuân theo mà do dự chuyện gì xảy ra.Rồi em nhún khăn vào thau nước nóng sau đó…- Aaaa – Tôi hét lên.- nhỏ thôi. Đau hả ? – Rồi em hỏi.- Ừ ừ, rét quá – Tôi nói.Em nhíu mi ý bảo chịu đựng thôi, tôi cũng đành cắm răng chịu đựng cho người con gái ấy mang khăn thắm nước nóng lau vùng tôi vừa thoa rượu lên. Em để khăn ở đó chườm đến tôi. Còn tay tê lấy bọc bông gòn vào mồm cắn, dường như thành thục.- Nhuần nhiễn rò rỉ ?- Tôi khá bất ngờ.- Hì, sơ cứu vãn thôi mà lại – Như đáp.Em duy trì khăn làm việc hông tôi khoản 5 phút rồi mau lẹ lấy bông gòn thắm vào rượu thoa nhẹ nhàng vào vùng bầm tím. Đúng là con gái làm gồm khác, không có xúc cảm đau.- Hehe, tốt ghê ta. Dịp nãy tớ thoa đau thấy chiêu tập tổ luôn.

Xem thêm: Mai Thiên Vân - Những Bài Hát Hay Nhất Của

Cậu trét thấy đã chứ không hề thấy đau.- Tôi gãi đầu cười.- Hihi – Em cười rõ to.Đâu kia tôi cũng thấy được thú vui và cũng cười.- đần thế… Em thắm nước lạnh xoa cho anh, nước rét như một thang thuốc tê trong thời điểm tạm thời đó. Do phần này bầm tím nên nước rét sẽ tạo cho những huyết mạch không kích say đắm tạm thời. – Như nói một tương đối dài cơ mà không đề xuất suy nghĩ.- Hả ?- Tôi tương đối bất ngờ, bắt buộc nói siêu rất bất ngờ.- Sao ? – Như vẫn không hiểu biết ra em vừa nói gì.Tôi gồm thoáng suy nghĩ, đến đây tôi nhìn thẳng vào đôi mắt hiền đức thật thà của người con gái ấy, em gọi tôi là anh rồi nói bản thân là em một cách ngọt ngào và quen thuộc miệng giống như cách xưng hô của tớ và Bạch Yến vậy. Kiểu nói chuyện ấy y như đã xưng hô với nhau từ bỏ trước, đã từng có lần là của nhau…- À, không tồn tại gì. Hehe – Tôi bỏ nó qua.- Khùng. – Em lè lưỡi trêu tôi.Có lẽ em còn thơ ngây…- Thôi, xuống ăn cơm nè. Về tối rồi – Như nói với thu dọn.- Ừa, nạp năng lượng đi. Tớ không ăn đâu. Hơi mệt. Nghỉ xíu – Tôi nói rồi sẵn sàng nhảy lên nệm nằm.- Này này, cái lưng thuốc rượu ko đấy, mặc áo thun hai dây vào rồi nằm sang một bên. – Em thông báo tôi, em để ý đến từng đưa ra tiết.- À, ừ - Tôi lấy mẫu ao thun ba lỗ khoác vào.Em vào phòng tắm giặt rửa tay cho sạch đẹp để tẩy hương thơm rượu dung dịch rồi trở lại nhà…Sau lúc em bước thoát khỏi phòng một thời gian sau Bạch Yến gõ cửa ngõ kêu tôi xuống ăn cơm, tôi bảo hơi mệt trong người. Em không phi vào xem tôi núm nào hay như thế nào rồi chắc có lẽ rằng đi xuống bên dưới nhà dùng cơm. Tôi nằm suy tư…- Ông trời nghiệt vấp ngã thiệt chứ. Sao ban sơ con chẳng tất cả ai sao quán triệt có tín đồ để yêu tốt ai yêu thương đi. Giờ thì…. Hầy – Tôi thở nhiều năm hơi.Suy suy nghĩ linh ta loạn xị rồi tôi cảm xúc mệt chìm vào giấc ngủ… tối hôm kia tầm 20 giờ yếu tôi thức dậy. Tôi mở mắt dậy rồi dụi dụi, nhằm chân bước xuống định đi vào phần tắm rửa thì thấy bóng hình của một cô gái đang ngồi hùi hụi viết thứ gì đó trên bàn của tôi.Hình như Bạch Yến không xem xét tôi đang thức dậy, em vẫn tiếp tục ghi. Mái tóc dài mượt óng ả của em làm cho mê say ánh mắt của tôi, tôi vơi nhàng cách lại thật khẽ thật khẽ…. Rồi vuốt lên làn tóc của em…Cảm giác thật êm ái, thoải mái…À thì ra em đã soạn bài xích ngữ văn mang lại tôi, do tôi lười nên không có soạn nhưng mà ngày mai gia sư bắt nộp tập lên để kiểm soát lấy điểm miệng. Bạch Yến chữ viết của bạn nữ rất đẹp mắt còn chữ viết của tớ thuộc vào mặt hàng rồng bay phượng múa của nghề bác bỏ sĩ nên nữ giới rất trở ngại để viết cho chữ mình xấu lại.- Hì, anh thức rồi à – Em cứ nhằm tôi nghịch làn tóc của em.- Ừ, tương đối mệt em à. Đầu hơi nhức – Tôi nói tình trạng của mình.- Sao bảo với như thể đau bụng rồi giờ bảo với em là chóng mặt ?- phụ nữ trừng mắt trở về hỏi tôi.Nhiêu này cũng làm tôi sợ… chắc sau đây sợ vk té ra luôn luôn chứ chẳng đùa…- Thì…- Thì sao – Em nạt.- Thì anh bảo thế với người ngoài còn em thì anh nói thật. Em tất cả thấy ai đau bụng nhưng mà ngủ lúc nào không – trình độ dốc tổ của tôi phát huy kịp thời.- Hihi. Thôi, đi tấn công răng rửa khía cạnh hộ em loại đi. Nghịch hoài – thanh nữ vuốt tóc sang một bên.Nhanh giường nghe lời người đẹp tôi lao vào trong phòng tắm giặt rửa khía cạnh rồi quan sát vào kính. Tôi thấy tôi vẫn là một trong người nhỏ trai bình thường chẳng bao gồm gì quan trọng ngoài mẫu tài chém gió, chơi đùa hơn hồ hết thằng đàn ông mọt sách thôi mà. Đến trên đây tôi bước đầu ném trải mùi hương vị cụ nào là tình yêu, chũm nào là vấn đề sau cái khoảng chừng lặng yên ổn điềm trong quá khứ.Phòng không tồn tại cách âm nhiều buộc phải tôi nghe được tiếng bà mẹ hỏi Bạch Yến tôi đang thức chưa và nàng ngọt ngào và lắng đọng trả lời sẽ rửa mặt. Người mẹ còn bảo nhớ đến tôi uống đầu đủ bởi một câu đầy ý niệm và Bạch Yến tất cả lẻ ngại bắt buộc đáp lại bằng một thú vui mà tôi thấy lúc tôi bước ra.- bà bầu vừa hỏi anh đấy. – Bạch Yến nói.- Ừ, em không sợ mẹ biết à ? – Tôi vừa lau khía cạnh vừa hỏi.- người mẹ biết tấn công anh chứ đâu đánh em mà em sợ. – Bạch Yến bình tỉnh nói.Đến đây tôi lag mặt lừng khừng nói gì nhưng lời nói ấy tôi chẳng cảm xúc sợ do nếu tôi quen cô gái chắc chắn phụ huynh sẽ mắng với đánh này nọ tuy thế quen Bạch Yến cứng cáp họ ko cấm nhưng mà ngược lại… thì thầm ủng hộ và chúc phúc hai đứa shop chúng tôi quá.- Hừ, anh đói – Tôi nói.- Đợi em xíu nhé. – con gái úp tập sách lại rồi đi xuống nhà dưới.Tôi chạy lại cái bàn học, vở tập thiếu nữ ra ghi vào trong đó “ vk heo đần độn nghếch “ cùng sẽ nguyên hình nhỏ heo nghỉ ngơi trang kế của ngoài đề chống xíu nàng thấy. Rồi tôi xem như không tồn tại chuyện gì xảy ra bước lại giường ngồi đợi Bạch Yến đem món ăn lên.Hôm ni là tôm cừu xù, canh túng đao, làm thịt kho mặn với rau xanh, nhiêu đó cũng đủ tạo cho tôi no cả cái bụng rồi. Em đem lên một tô cơm gần đầy, tôi ăn gần hết. Hình như là năm giỏi sáu chén.- Ăn thế new mập chứ - Em nháy mắt trong những khi dọn dẹp.- Hề hề, xuống lấy mang lại anh chai nước uống suối nhé. Đừng lấy 7 up.- Nước cam nhé.- Ừa, cũng khá được – Tôi cảm giác mình niềm hạnh phúc ghê.Vừa nhâm nhi lọ nước thì…- cốc cốc – giờ gõ cửa.- Để em mở - Bạch Yến ra mở cửa.Tôi vừa thấy em hé open là biểu tượng của hai ông anh cờ hó đứng quanh đó đó.- Hì, xin chào hai anh – Em lễ phép chào.- Ừa, hai đứa đang trọng tâm tình à ? – ông anh tía trollKhuôn khía cạnh của em ửng hồng lên, anh hai thấy vậy chữa trị cháy.- Thằng này, hề hề, tất cả thằng Tâm trong những số ấy không em – Một câu hỏi hết sức liên quan.- Dạ có. – Bạch Yến đứng lịch sự một mặt để nhì ông anh của tớ vào.Hai ông anh vừa thấy tôi đã cười cợt đểu, tôi cảm thấy nhột nhột.- Thôi, hai anh ở lại đùa nhé. Em về phòng. Hì – bạn nữ xin lui.- Ừa, ngủ ngon em nhé – Anh nhị tỏ ra kế hoạch thiệp.- Dạ vâng, cảm ơn anh. Nhị anh cũng ngủ ngon.Rồi tạm dừng hoạt động đi ra ngoài, để trong phòng có ba anh em tôi.- Được tín đồ đẹp chăm lo sướng quá ha ? – Anh cha cù loét tôi.- Hehe. Đâu bao gồm đẹp bằng Nhi đâu. – Tôi nói đùa.- rứa đổi không ? – anh Hai ngoài ra có sự thèm không giống Bạch Yến ngơi nghỉ đây.- Đổi cái đấm này – Tôi cương quyết.- thay mày vẫn muốn nghe chuyện về nhỏ Nhi ko ? – anh nhị vênh mặt.- Chuyện gì ?- từ bây giờ lúc chiều mày tới trường tao gồm nghe nó nói chuyện smartphone với ai nói rằng ngày mai chuẩn bị đầy đủ cái gì đó, tìm đến đó thì nó quay mặt lại nhìn đề nghị tao trốn. – anh bố kể hớt lời của anh ấy hai.- Ai ?- Ai mà biết, ngoài ra là một thằng con trai- Vậy còn điều gì khác không.- Không, ngoài việc thân hình nó ngon ngươi a. – anh hai nháy đôi mắt đểu.- náo nức nha - Tôi mỉm cười phì.-…..Tôi cũng ko thấy gì là lạ mang lại cuộc rỉ tai ấy buộc phải bỏ ngoài tai, chẳng thèm xem xét và ngồi ba hoa với mấy ông anh về chuyện bọn ông cùng gái gú một lâu sau thì mệt nhọc đi ngủ tiếp.Một ngày nữa lại trôi qua, ngày new lại bắt đầu trôi dần theo thời gian…Sáng sớm khoảng 5h40 Bạch Yến gọi tôi thức dậy, em ngồi cạnh hành lang cửa số đợi tôi tỉnh giấc hồn thức dậy.- Uầy… - Tôi vun vai.- Thúc dậy đi anh. – Em nói nhỏ nhẹ.- Hầy… sao hôm nay kêu anh sớm thế. – Tôi ngồi dậy thấy làm cho lạ.- Đi khám căn bệnh kìa ở đó mà ngủ hoài đi. 6h15 có fan qua đón anh đi đó. – Bạch Yến nói.- Ừa. – Tôi nói rồi vực lên định cách lại ôm em thì em cũng đứng dậy.- Hì, hôm nay Như nấu đồ ăn sáng, anh ăn uống rồi đi khám đi nhé. Bây giờ em hơi mệt đề nghị em không đi được với anh. – cô gái nói.- Em sao cụ ? – Tôi cảm thấy lo lắng, nạm lấy tay em.- không sao đâu, mệt nhọc xíu mà. Em ngơi nghỉ một buổi. Ngoan nào ! phụ huynh còn ở trong nhà kìa – Em nhăn mày tỏ ra ăn hiếp dọa.- Ừa ừa. – Tôi nói vội.- Thôi đi vệ sinh cá nhân đi ông tướng tá – Em lại lè lưỡi trêu.- Vâng – Tôi có tác dụng kiểu chào của một quân nhân.Tôi đi vào phòng tắm thì em bước thoát ra khỏi phòng… Tôi cũng cứ nghĩ về chắc đàn bà mà, căn bệnh không lý do là vậy bắt buộc không lưu ý đến, nghĩ là em xuất sắc nên tất cả thể chăm sóc cho bạn dạng thân của bản thân được.Tôi rất bái phục em sinh hoạt khâu đo lường và tính toán thời gian khá vừa lòng lý…5 giờ 50 bà mẹ gọi xuống ăn sáng, bàn ăn rất đầy đủ chỉ thiếu thốn em, Như cũng bảo em mệt, tôi cắt lời của Như, nhờ vào Như đem thức nạp năng lượng lên đến Bạch Yến giùm. Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt xa lạ như dạng hình người thiên hà mới rớt xuống.6 tiếng 5 phút, nhị ông anh tôi hôm nay đột nhiên đến lớp sớm…6 giờ 10 phút, bô với mẹ đi làm, Như và Nhi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa…6 giờ 15 phút thì tất cả mọi bạn đã đi khỏi nhà, chỉ từ tôi và người ta lái xe cho đúng lúc. Như ra xuất hiện cho tôi chắc chắc rằng em biết người nhà của Bạch Yến mang đến đón tôi đi khám bệnh. Em chỉ mỉm mỉm cười rồi nói rằng vết bầm ráng nào rồi mới chịu cho tôi đi, tôi mỉm cười cợt đáp rằng đề xuất cảm ơn em vô cùng nhiều, cảm giác đau địa điểm ấy sẽ hết.Người lái xe chưa phải là anh Tùng mà là 1 trong người không giống nhưng chiếc xe là của anh Tùng. Lạ lẫm không biết yêu cầu không nói gì.Tôi ngồi sản phẩm ghế sau… Tài xế đó tuổi còn trẻ, anh ta chở tôi đến bệnh viện tư nhân X sống tỉnh. Tôi có lẽ Bạch Yến hoặc anh Tùng đã đặt địa điểm trước cho tôi bởi lúc chính là 7 giờ hơn vậy thì người khám căn bệnh ngồi bên cạnh còn các mà tôi thì được ưu tiên vào khám ngay.Họ chụp hình xem xương của tôi rồi gửi cho công dụng xế về hồ nước sơ bệnh án của tôi, có lẽ Bạch Yến dặn có tác dụng như thế. Thuốc thang tôi cũng không được giữ, người tài xế ấy giữ lại hết tôi y như một… đứa bị tóm gọn cóc.- Em bắt cóc anh cầm cố à ? – tôi về cho nhà là 9h hơn.- Hừ, bắt cóc gì chứ - Em vẫn ngồi học bài.- nuốm không bắt cóc còn điều gì khác – Tôi ngồi xuống chiếc giường của em. Mềm mại và mượt mà gì đâu.Phòng của phụ nữ con khác….- Hihi – Em cười trước vẻ mặt dại dột của tôi.- Sao rồi, khỏe khoắn chưa.- Dạ rồi.- Ừa.……

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *