Đụng độ bãi tư chính


Sau thời hạn đầu im lặng, nước ta phản đối ngày càng kịch liệt và kêu gọi lực lượng hải cảnh dính sát buổi giao lưu của đội tầu Trung Quốc. Về phương diện ngoại giao, việt nam tìm biện pháp vận động công luận quốc tế trải qua những tuyên bố quan ngại tự do thoải mái lưu thông hàng hải ở biển Đông đang bị đe dọa.

Bạn đang xem: Đụng độ bãi tư chính

Trung Quốc bao gồm ý vật gì khi gửi tàu khảo sát điều tra quay lại vùng biển việt nam ? Việt Nam có khả năng chống trả như thế nào ? minhmangreen.com giờ đồng hồ Việt phỏng vấn giáo sư Alexander Vuving, Trung trung ương Nghiên cứu an ninh châu Á-Thái bình dương (Asia-Pacific Center for Security Studies, APCSS), Hawai.


GS. Alexander Vuving


minhmangreen.com : Tàu thành phố hải dương Địa chất 8 của china đã nhị lần thâm nám nhập khoanh vùng bãi tứ Chính, nằm trong vùng độc quyền kinh tế của Việt Nam, và hiện vẫn đang chuyển động trong quanh vùng này. Trung quốc có ý thiết bị gì với việc kiện tạo hấn mới nhất này ?

GS. Alexander Vuving : Tôi nghĩ về ý đồ lớn số 1 của trung quốc là người ta muốn tiếp tục hiện nay hóa yêu thương sách “đường lưỡi bò” của mình ở hải dương Đông. Yêu sách đó dĩ nhiên là bị Tòa Trọng Tài nước ngoài bác quăng quật năm 2016. Nhưng trung quốc thấy rằng họ gần như muốn làm cho gì cũng khá được nên họ liên tục hiện thực hóa. Tôi cho rằng những hành động vi phạm bây giờ của Trung Quốc cũng có ý đồ tùy chỉnh thiết lập một hiện thực bắt đầu ở quanh vùng Biển Đông. Điều này diễn đạt cán cân sức mạnh nghiêng về Trung Quốc.

Thứ hai là họ có muốn gây áp lực đè nén để việt nam và những nước ASEAN phải đồng ý lập trường của mình về bản Quy tắc Ứng xử ở biển khơi Đông (COC). Như chúng ta biết là trung quốc và các nước ASEAN vẫn đã thương thảo về bản Quy tắc Ứng xử ở biển lớn Đông. Và new đây, năm 2018, bộ trưởng Ngoại Giao trung hoa đưa ra đề nghị là bắt buộc ký kết phiên bản quy tắc này trong vòng 3 năm tới, có nghĩa là đến năm 2021. Thời hạn đó đó là thời gian cơ mà Trung Quốc, nói theo một cách khác là “vừa đánh vừa đàm”, nhất là sẽ gây áp lực đè nén rất táo bạo trên thực địa nhằm buộc các nước đồng ý lập ngôi trường của Trung Quốc.

Điều thứ bố mà theo tôi nghĩ, này cũng là một hình thức Trung Quốc mong gây áp lực nặng nề với vn để Việt Nam lúng túng và không dám nâng cấp mối quan hệ giới tính với Mỹ lên tới mức “đối tác chiến lược”, hiện bắt đầu chỉ là “đối tác toàn diện”. Có ý định là nước ta và Mỹ đã nâng quan hệ tình dục lên thành “đối tác chiến lược” khi tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sang thăm Mỹ vào cuối năm nay (2019).

Những hành vi này của Trung Quốc cũng có ý là tạo nên lãnh đạo nước ta phải quan tâm đến lại, suy xét lại, xem là có nên liên tiếp như nỗ lực nữa không.

Trường hợp kho bãi Scarborough của Philippines bị china chiếm thời điểm năm 2012 và trường hợp bến bãi Tư Chính hiện nay của việt nam có gì như thể và khác nhau ? Philippines bao gồm Mỹ là liên minh vào thời điểm đó, mà lại vẫn bị mất.

Trường thích hợp mà hiện giờ chúng ta điện thoại tư vấn là “bãi tứ Chính”, trên thực tế là không tồn tại gì xảy ra ở bãi Tư chủ yếu cả. Hiện nay, cuộc đụng độ giữa việt nam và china xảy ra nghỉ ngơi hai nơi : một là quanh vùng Block 06-01, nằm tại phía cao hơn nữa Tư chủ yếu rất là những ; khoanh vùng thứ nhị là phía gần hòn đảo Đá Tây của Việt Nam, chỗ mà tầu thành phố hải dương Địa chất 8 của trung hoa đang khảo sát, cũng không dính líu gì đến bãi Tư Chính. Chỉ gồm điều là ta cứ tạm call như thế. Trước hết, nên nói rõ như vậy !

Còn quanh vùng mà mọi người hay gọi là bãi Tư Chính, trên thực tế là có rất nhiều bãi ngầm, trong số đó bãi tứ Chính nằm ở vị trí phía rất nam, ngoài ra còn có tương đối nhiều bãi khác như Phúc Tần, Phúc Nguyên, Quế Đường, bãi Huyền Trân… tất cả những bãi này mọi nằm chìm bên dưới mặt biển, từ khoảng 6-7 mét cho đến hơn đôi mươi mét.

Bãi này không giống với Scarborough của Philippines gồm có mỏm đá nhoi lên và thậm chí là là có những thời gian có một hồ bên trong. Đối với kho bãi Scarborough, sự chiếm phần đoạt cũng tương đối thuận tiện hơn không hề ít so với những bãi, gọi là bến bãi nhưng thực ra trọn vẹn chìm bên dưới biển. Nếu như muốn chiếm những bến bãi đó, cũng khá là khó.

Trên thực tế hiện nay, nước ta đã kiến thiết mười mấy đơn vị giàn ở khoanh vùng như kho bãi Tư Chính, Phúc Tần, Phúc Nguyên, Quế Đường, Huyền Trân cùng về phía xa rộng là ngoài bãi tía Kè. Hiện nay Trung Quốc muốn chiếm những khoanh vùng này, chắc hẳn rằng cũng cần mang cấu tạo tương tự như đơn vị giàn của việt nam đến và lắp đặt vào đấy. Những các bước này cũng không phải là đơn giản.

Điểm khác hoàn toàn thứ nhì trong trường vừa lòng Scarborough cùng “trường hòa hợp tạm hotline là Tư Chính”, vấn đề độc lập Scarborough vẫn có sự tranh chấp. Đứng về phía trung lập của quốc tế, tín đồ ta không rõ ai gồm chủ quyền. Vào thời khắc năm 2012, chưa xuất hiện phán quyết của tand Trọng Tài vào năm năm 2016 cho nên bên phía ngoài vẫn không rõ là khu vực này như vậy nào.

Nhưng hiện tại nay, bọn họ đã gồm phán quyết của tòa Trọng Tài năm 2016, và vụ việc vùng độc quyền kinh tế (EEZ) được xác định rất rõ ràng, cũng chính vì Tòa Trọng Tài bảo rằng là không một thực thể nào trong quần hòn đảo Trường Sa đạt được vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý. Từ kia suy ra là vùng biển khơi hiện nay, nơi đang sẵn có đụng độ giữa việt nam và Trung Quốc, nhưng tạm hotline là kho bãi Tư Chính, là hoàn toàn nằm trong vùng độc quyền kinh tế (EEZ) của Việt Nam. Và về mặt luật pháp quốc tế, ko thể call là vùng tranh chấp được.

Đối với phần đa nước sản phẩm ba bên ngoài trung lập, đồng ý chiểu theo pháp luật quốc tế, họ vẫn phải xác định rằng phần đa vùng này là hoàn toàn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Trung Quốc không có lý bởi vì gì để đòi hỏi chủ quyền cũng chính vì “đường lưỡi bò” - yêu thương sách của trung hoa - đã bị bác bỏ bởi Tòa Trọng Tài năm 2016.

Một điểm khác hoàn toàn nữa là Philippines tất cả Mỹ là đồng minh, còn Việt Nam không có nước nào là đồng minh cả. Vậy nhưng, thời gian đó, mặc dù rằng Mỹ là đồng minh của Philippines nhưng tổ chức chính quyền Obama lại quá thơ ngây về ý đồ cùng hành vi của Trung Quốc. Vày đó, thay vì chưng đứng về phía Philippines để bảo vệ đồng minh, họ lại vào vai trò trung gian hòa giải. Điều kia dồn Philippines, là một nước nhỏ, vào ráng yếu hơn nữa và sau cùng dẫn đến sự việc Philippines bị mất bến bãi Scarborough vào tay Trung Quốc.

Xem thêm: So Sánh Bếp Điện Từ Và Hồng Ngoại Là Tốt Nhất Cho Gia Đình, Phân Biệt Bếp Từ Và Bếp Điện Từ Và Bếp Hồng Ngoại

Vậy vn có đề nghị tin vào hứa hẹn ủng hộ, trợ giúp của Mỹ không ? trong khi chính quyền tổng thống Trump hiện nay bước đầu phàn nàn về nhập siêu trong nghành nghề thương mại trường đoản cú Việt Nam.

Tôi nghĩ cơ quan ban ngành Trump hiện nay không cho nỗi thơ ngây về phần nhiều ý đồ và hành vi của trung hoa như chính quyền Obama. Họ vẫn lên tiếng, phân tích rằng họ ngăn chặn lại việc china bắt nạt vn ở vùng biển khơi của mình. Với về vụ việc pháp lý, bọn họ thấy rõ rằng vùng đó là thuộc về chủ quyền của Việt Nam.

Chỉ tất cả điều là Mỹ không tồn tại quan hệ đồng minh, cũng chẳng có quan hệ hợp tác ký kết quân sự nghiêm ngặt với Việt Nam, như so với Philippines. Vì thế tôi không cho rằng Mỹ tất cả hứa hứa ủng hộ gì Việt Nam hay không ngoài vấn đề tuyên bố. Cơ mà việc upgrade quan hệ lên “đối tác chiến lược” là việc lâu dài, không nên bị ảnh hưởng bởi bao gồm quyền hiện giờ là cố kỉnh nào.

Bản thân việt nam cũng nhận thức được thực tế là họ phải cân bằng mối quan hệ với các nước khi mà họ đã tất cả một mối quan hệ “đối tác thích hợp tác chiến lược toàn diện” cùng với Trung Quốc. Đương nhiên là họ phải có một mọt quan hệ đối tác chiến lược khá toàn vẹn với Mỹ để cân bằng. Nhưng lại hiện nay, quan hệ giới tính với Mỹ lại bị đặt ở cấp thấp, chỉ cần “quan hệ toàn diện”. Ví dụ là gồm độ vênh váo mà việt nam sẽ rất cần được lấp vào.

Việt Nam có những tiềm lực gì về nước ngoài giao, quân sự chiến lược để làm phản đối và đối phó những chuyển động trên, cũng như chiến lược thâu tóm Biển Đông của china ?

Với những mối quan hệ ngoại giao và kĩ năng quân sự của việt nam hiện tại, thì hoàn toàn cán cân nặng sức mạnh, kể cả ngoại giao lẫn quân sự, đều nghiêng hẳn về phía Trung Quốc. Lực lượng của nước ta chưa đủ bạo phổi để có thể thực sự cản phá được những hoạt động vui chơi của Trung Quốc. Việt Nam, kể cả về ngoại giao lẫn quân sự, phần đa thiếu năng lực răn ăn hiếp Trung Quốc. Nói cách khác thẳng là do vậy !

Cho phải những gì Việt Nam nỗ lực làm ở hải dương Đông chỉ nên giữ hồ hết gì mình sẽ làm, ví dụ điển hình những giàn khoan dầu, vẫn khoan rồi thì tiếp tục giữ. Còn bây giờ, để thêm giàn khoan new cũng không hẳn dễ dàng. Chúng ta đã biết trong hai năm vừa qua, 2017 và 2018, Việt Nam cũng muốn đưa một số trong những giàn khoan ra nhằm khoan thăm dò, ở đầu cuối là đề xuất rút về, thậm chí là là yêu cầu hủy. Lần này chỉ dẫn thì tiếp tục giữ được, nhưng khi tầu china xuống và điều tra cả một vùng biển béo như đồng bởi sông Cửu Long của vn thì nước ta cũng không ngăn chặn được.

Hy vọng là gần như sự kiện như này đã có tác dụng như các cú hích, giống thời kỳ giàn khoan năm 2014, để vn thực sự đầu tư, phạt triển, tăng cường khả năng phòng tiếp cận và cản phá sự lấn lướt của trung hoa trên thực địa, cũng giống như là mở rộng quan hệ nước ngoài giao.

Nhìn về vấn đề ngoại giao, thì thấy rằng tiềm năng là đủ để Việt Nam hoàn toàn có thể cản phá được trung hoa vì các nước béo trong quanh vùng như Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ đều sở hữu chung công dụng chiến lược là không để cho Trung Quốc độc chiếm đại dương Đông. Vụ việc là phần nhiều tiềm năng này vẫn chưa được khai phá một cách tương ứng với áp lực đè nén và cách thức từ phía Trung Quốc.

Vậy hợp lý và phải chăng ưu tiên hiện nay là cần tập trung tố cáo china không tôn trọng pháp luật quốc tế, thông qua đó mới lôi cuốn được các nước, như giáo sư vừa nêu, tham gia tích cực và lành mạnh hơn để ngăn chặn hoài bão của trung quốc ?

Vâng. Tôi nghĩ rằng trước mắt, việt nam vẫn không làm đủ mạnh bằng năm 2014. Năm 2014, nước ta đưa nhà báo quốc tế ra tận thực địa nhằm quay phim, chụp ảnh, để lấy những bởi chứng về sự việc ăn ức hiếp của china ra quốc tế. Và chủ yếu điều đó, theo tôi, có chức năng không nhỏ tuổi đến việc buộc china rút giàn khoan sau hai tháng rưỡi.

Bây giờ, cụ thể là về mặt lao lý quốc tế, Trung Quốc trọn vẹn sai, vn là đúng. Vì sao lại không chuyển nhà báo quốc tế ra tận tay ? lý do không chào làng những hành vi của trung quốc ở kế bên biển để gia công “mất mặt” china trên trường quốc tế ? Tôi thấy rằng phần đông hành động hiện nay của vn chưa đủ để trung quốc buộc đề nghị trả giá.

Chưa nói tới chuyện tăng tốc mối dục tình với đa số nước to (như Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ) có thể giúp được nước ta và khiến áp lực đối với Trung Quốc. Đây là vấn đề không thể giải quyết và xử lý được ngay bây giờ, nhưng đề xuất làm và đẩy mạnh lên nhằm khi đề nghị thì chuyên chở được các nước đó có hành động giúp mình, chẳng hạn như một công tác đưa tầu công an biển của một số trong những nước vào giúp vn thực thi quyền chủ quyền của bản thân trong khoanh vùng EEZ của Việt Nam. Điều này hoàn toàn tương xứng với lao lý quốc tế. Đã có khá nhiều tiền lệ trên nắm giới.

Nhưng để làm điều kia thì cần bắt đầu, vào trong 1 thời điểm như thế nào đó, dẫu vậy tôi không thấy Việt Nam ban đầu những các bước như này. Có thể nói rằng là tiềm năng thì có nhiều nhưng chưa được khai thác đầy đủ.

Vào vào đầu tháng 8/2019, vn và hòa hợp Châu Âu bàn về hợp tác quốc phòng, hướng về một thỏa thuận khung nhân chuyến thăm tp hà nội của chỉ huy ngành ngoại giao châu Âu Mogherini. Sát đây, nhị tướng ko quân Mỹ quý phái thăm Việt Nam, cỗ vũ quyền từ bỏ vệ và phòng vệ chính đáng của Việt Nam. Phải chăng Việt Nam công khai mở rộng hợp tác và ký kết quân sự, mà kim chỉ nam trước mắt là đối phó với sức mạnh của trung hoa ?

Thực ra việt nam đã đi nhiều cách để mở rộng hợp tác quân sự với tương đối nhiều nước, tất cả cả Nga, Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ, Úc, Pháp từ khá nhiều năm nay. Vấn đề này phía bên trong sách lược mà vn gọi là “giữ nước trường đoản cú xa”, có nghĩa là một phương pháp để cân bằng những mối ăn hiếp dọa, đồng thời san sẻ rủi ro, kiêng bị nhờ vào vào một đối tác doanh nghiệp nhất định.

Chỉ bao gồm điều những bước đi đó vẫn tồn tại rất rụt rè, những cách đi vẫn còn đó rất ngắn, chưa đủ để tạo thành những hợp tác và ký kết sâu và mạnh đến mức độ hoàn toàn có thể thực sự nâng cao được khả năng của Việt Nam, cũng như là tạo được sức mạnh răn đe so với Trung Quốc.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *